Một đêm này, Hứa Thanh thu hoạch được rất nhiều.
Hắn bắt được tổng cộng khoảng hơn 700 Cúc Thạch Thạch.
Lúc này nhìn đống Cúc Thạch bị đóng băng ở trong túi trữ vật, trong đầu Hứa Thanh đã nổi lên sáu bảy loại phương pháp dùng những vật này để điều phối độc phương, mỗi một loại đều có uy lực không hề tầm thường.
"Ta còn có Quỷ Dục Hấu, nếu phối hợp và điều phối cùng với Cúc Thạch, để tốt nhất thì nên dùng thêm một chút dược thảo để chuyển hóa lưỡng cực âm dương... Có lẽ có thể chế tạo ra phấn độc khiến cho tu sĩ Trúc Cơ cũng phải chết bất đắc kỳ tử?"
Hứa Thanh trầm ngâm một phen, cảm thấy suy nghĩ của mình hình như vẫn còn có chút lạc quan rồi, hắn nhớ lại một trận đánh cùng với lão tổ Kim Cương Tông, năng lực kháng độc của đối phương rất mạnh, mà cái này chắc cũng chẳng phải là thường lệ.
Mà dựa theo cách điều phối Quỷ Dục Hấu và Cúc Thạch thì đại khái có khả năng luyện ra được thứ thu hút hung thú tới mà thôi, đương nhiên là có thêm Cúc Thạch vào, thì có thể điều chế ra thứ thu hút cấp độ cao hơn.
"Cho nên ta cũng phải dùng loại độc dữ dội hơn!" Hàn mang lóe lên trong mắt Hứa Thanh, hắn chuẩn bị về sau tìm một cơ hội ra biển, sau đó tìm một chút độc vật thật mạnh để cường hóa độc đạo của mình.
Nghĩ tới đây, hắn thu hồi ánh mắt từ trên túi trữ vật lại, cầm một trong ba khối ngọc giản Đinh Tuyết tặng cho ở bên cạnh lên, nháy mắt liền tràn linh năng vào, bắt đầu xem xét.
Sau một lúc lâu, thần sắc Hứa Thanh có chút kỳ dị, thì thào nói nhỏ.
"Trăm ngày Trúc Cơ?"
Hứa Thanh suy tư một phen, lại cầm lấy khối ngọc giản thứ hai xem xét, cứ như vậy thời gian một ngày chậm rãi trôi qua.
Khi hoàng hôn lần nữa phủ xuống chủ thành Thất Huyết Đồng, Hứa Thanh rốt cuộc đã triệt triệt để để hiểu rõ nội dung bên trong ba khối ngọc giản này, giờ phút này hắn đặt toàn bộ xuống rồi vuốt vuốt mi tâm, trong mắt vẫn còn lưu lại vẻ kinh hãi.
"Mệnh hỏa huyền diệu, chiếu rọi thiên cung!"
"Trăm ngày trúc khiếu, mạn thiên tàng tu!"
Hứa Thanh thì thào, dựa theo nội dung trên ngọc giản, trong quá trình tu sĩ trên cái thế giới này đột phá Ngưng Khí, tấn chức Trúc Cơ sẽ tồn tại một việc rất đáng sợ.
Hình như có thứ tà ác không rõ nào đó sẽ quấy nhiễu tu sĩ đột phá.
Đồng thời thời gian Trúc Cơ cũng sẽ thật lâu, được xưng là trăm ngày Trúc Cơ.
Cũng không phải nói nhất định phải đạt thời gian một trăm ngày mới có thể hoàn thành Trúc Cơ, mà một khi bắt đầu Trúc Cơ, thời gian dài nhất không thể vượt quá một trăm ngày, mà thời gian càng lâu thì sự kinh khủng càng lớn.
Về phần sự kinh khủng cụ thể là cái gì, thì ba khối ngọc giản cũng không nói kỹ càng, nhưng mịt mờ đề cập rằng khi tu sĩ Trúc Cơ sẽ thu hút thứ quỷ dị đến, một khi gặp phải tình huống cửu tử nhất sinh, thường thường sẽ thê thảm vô cùng.
Cho nên khi tu sĩ ở thế giới này Trúc Cơ, phải thời khắc lưu ý thời gian biến hóa, phảng phất như là đang trộm lấy cơ duyên và tạo hóa vậy, không được để chủ nhân của cơ duyên và tạo hóa phát hiện.
Đồng thời, vì để tránh cho loại vật đáng sợ này xuất hiện, lúc tu sĩ đột phá thường là chọn một số pháp khí đặc thù để che phủ bản thân, bảo toàn an nguy.
Loại pháp khí này cũng không phải khó thấy, nhưng phần lớn đều được nắm giữ ở trong tay đại tông đại tộc, Thất Huyết Đồng cũng có đặt ở mội nơi cố định, nói như vậy mỗi khi đệ tử Thất Huyết Đồng muốn đột phá, đều sẽ xin được đến nơi đó.
Nhưng phí tổn của nó cực cao, tính tiền theo giờ, một canh giờ là một trăm linh thạch.
Về phần những tán tu, hay là những người không chuẩn bị pháp khí hoặc dùng pháp khí cho thuê kia, nếu bọn họ muốn Trúc Cơ thì phải chấp nhận sự mạo hiểm cực lớn.
Khả năng thất bại và tử vong cực cao, cho nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì sẽ không ai lựa chọn phương thức không có pháp khí che chở mà đột phá cả.
Hứa Thanh nghĩ tới nửa khuôn mặt của Thần Linh trước mặt, không cần phân tích thêm cái gì, sở dĩ đột phá cảnh giới gặp việc như thế, tất nhiên là có liên quan tới sự tồn tại của nó.
Một hồi lâu sau hắn thở sâu rồi nhắm hai mắt lại, trong đầu tiếp tục chải vuốt lại tin tức từ ba khối ngọc giản.
Nguyên lý Trúc Cơ là dùng linh hải tích góp để trùng kích tạo ra pháp khiếu của bản thân!
Cái gọi là pháp khiếu, chính là những điểm tàng thần ẩn giấu ở bên trong thân thể bản thân, bên trong có lực lượng huyền diệu, sau khi mở ra thì cấp độ tính mạng sẽ được cải biến.
Ngưng Khí và Trúc Cơ cơ bản là khác biệt hoàn toàn từ trên căn bản, sở tu của Ngưng Khí là tích lũy linh hải, mà sở tu của Trúc Cơ là không ngừng mở ra pháp khiếu của bản thân.
Sau khi đạt Ngưng Khí đại viên mãn, khi thử nghiệm bước vào Trúc Cơ, giai đoạn thứ nhất là cảm ứng vị trí và số lượng pháp khiếu của bản thân.
Sau đó dùng toàn bộ linh hải trong cơ thể để trùng kích một cái pháp khiếu, sau khi trùng kích thành công sẽ mở ra đạo pháp khiếu thứ nhất của bản thân.
Linh năng dung nhập vào trong đạo pháp khiếu này sẽ hội tụ thành dòng nước xoáy, sinh ra một tia pháp lực vượt xa linh năng!
Trong cơ thể Ngưng Khí là linh năng, trong cơ thể Trúc Cơ là pháp lực!
Sự chênh lệch giữa hai cái cấp độ này giống như trời và vực sâu!
Thứ khiến cho những tu sĩ khác biệt là linh năng mọi người không nhất trí, cũng làm cho pháp lực khi mở ra pháp khiếu không giống nhau, lúc Ngưng Khí có linh năng càng dày thì pháp lực lại càng nhiều, vả lại cái ưu thế này cũng sẽ được thể hiện ra trên từng cái pháp khiếu, tính tổng cộng về sau thì dần dần sẽ tạo thành chênh lệch cực kỳ lớn.
Mặt khác, trọng điểm ở chỗ này là cảm ứng của tu sĩ.
Muốn mở ra pháp khiếu, nhất định phải tìm được vị trí của pháp khiếu, muốn mở ra càng nhiều pháp khiếu thì nhất định phải cảm ứng thêm số lượng nhiều pháp khiếu hơn nữa, hiệu dụng của Trúc Cơ Đan cũng quyết định ở đây.
Điều này sẽ quyết định xem tương lai tu sĩ này có thể đi thật xa hay không, cho nên đối với tu sĩ mà nói, việc cảm ứng này rất trọng yếu.
Mà dị chất cũng chính là thứ lớn nhất ngăn cản tu sĩ cảm ứng pháp khiếu.
Trong thế giới mà khí tức Thần Linh xâm nhập trên toàn thế giới, ngoại trừ một bộ phận cực ít, bên trong thân thể của 9/10 sinh mạng đều ẩn chứa mức độ dị chất khác biệt.
Vào thời khắc tu sĩ Trúc Cơ, dị chất sẽ thể hiện ra sự ảnh hưởng khiến pháp khiếu càng ngày càng ẩn nấp.
Bình thường mà nói, tu sĩ nào có thể cảm ứng được 80 đạo pháp khiếu đã là rất tốt rồi.
Nếu có thể cảm ứng được 90 đạo, thì hẳn là nhân tài kiệt xuất, nhưng loại việc này thì chỉ thường có đệ tử của đại tông mới có thể làm được.
Mà cảm ứng pháp khiếu cũng giống như là đi mò mẫm trong đêm vậy, cho nên sẽ tồn tại một việc rất đáng sợ, sẽ làm cho một chút tồn tại kỳ dị chú ý.
Vì vậy mới có câu 'trăm ngày trúc khiếu, mạn thiên tàng tu'.
Còn về số lượng cực hạn của pháp khiếu thì là 120 cái, nhưng đây chỉ là cực hạn trên lý luận, người có thể làm đến đều giống như phượng mao lân giác.