Bên trong phòng, theo người mặc hắc bào rời đi, xung quanh lại trở về yên tĩnh. Hứa Thanh cầm lấy ngọc giản trên bàn, dung nhập thần niệm rồi chậm rãi xem xét, sau một lúc lâu trong mắt của hắn nổi lên hàn ý nồng đậm, ngẩng đầu nhìn qua đêm tối bên ngoài cửa sổ, lúc này rét lạnh cũng đã thấm vào trong trời đêm, trở thành một cây bút. Lại lấy gió đêm làm bút vẽ, lấy yên tĩnh làm vận, lấy vũ trụ vô tận làm giấy, lấy tinh quang cùng ánh trăng làm mực,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.