(*Tên chương: Rút râu miệng hổ, động thổ Thái Tuế: Ý chỉ dám làm những hành động liều lĩnh, không biết kiêng kỵ hay sợ cái gì, nguy hiểm khôn lường, chết là cái chắc!) Hứa Thanh vừa tưởng tượng như vậy, lập tức cảm thấy mình có đạo lý, dù sao đây cũng là điều mà sư phó dạy bảo chính mình, mà sư phó sẽ không sai. Hứa Thanh nhẹ nhàng thở ra, trong lòng rất nhanh liền trở nên vô cùng thản nhiên, ánh mắt cũng thanh thản lại. Hắn không thẹn với ý chí mênh mông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.