Hứa Thanh nghe vậy, nhẹ gật đầu. "Ừ, cám ơn đại sư huynh." Nói xong liền đi lên thần đài để rời khỏi. Đội trưởng sững sờ, vội vàng cười mỉa và truyền ra lời nói. "Tiểu sư đệ, thật ra ta không phải có ý tứ kia, ta nghĩ rằng vẫn còn có thể ráng cứu vớt một chút." Hứa Thanh đi đến thần đài, bất đắc dĩ liếc mắt nhìn đội trưởng. "Ta đi thử một lần vậy." "Tiểu sư đệ, hảo huynh đệ!" Đội trưởng kích động, nghe thấy Hứa Thanh đồng ý là y liền cảm thấy trong lòng vô cùng an ổn,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.