Mắt thấy Hứa Thanh đi tới trước mặt Lâm Viễn Đông, hàn mang trong mắt Chu Hành Vu lập lòe, không ai biết gã đang suy nghĩ như thế nào. Mà Lâm Viễn Đông đã xuất ra mồ hôi trán, thân thể kịch liệt run rẩy, bi phẫn nghẹn khuất trong mắt tăng đến cực hạn, vào lúc hóa thành tuyệt vọng, Hứa Thanh đứng ở trước mặt bỗng nhiên nở nụ cười. Nụ cười này, trong chốc lát lập tức tiêu tán tất cả áp lực nơi đây. Trong tươi cười, Hứa Thanh giơ tay lên, nhẹ nhàng vỗ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.