"Tiểu bằng hữu, biểu cảm của ngươi như vậy là sao, chẳng lẽ ngươi chưa nhận được thư của ta, hoặc là nói... Bức thư kia không phải do ngươi viết?" Tử Huyền Thượng Tiên nở một nụ cười hoàn mỹ, hàng chân mày lá liễu cong cong, đôi mắt sáng câu hồn nhiếp phách, lộ ra vẻ hài hước. "Tiền bối, ta. . . . ." Hứa Thanh lắc đầu, vừa muốn giải thích. "Nếu như bức thư kia không phải do ngươi viết, vậy thì chính là đang đùa bỡn ta, nếu thế ta phải điều tra thật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.