Hôm nay đã là đêm khuya ngày thứ bảy, cách sáng sớm theo như lời Thế Tử còn hai canh giờ. Hứa Thanh cảm giác khung cảnh bên ngoài, thấy Thế Tử khác biệt cùng ngày xưa, lão không phải ngồi trong đại sảnh uống trà mà là đang ở bên ngoài, đứng trên nóc nhà nhìn lên bầu trời. Thân thể Hứa Thanh nhoáng một cái, tan biến khỏi sau nhà, lúc xuất hiện cũng tương tự ở trên nóc nhà. "Đợi!" Thế Tử liếc mắt nhìn Hứa Thanh, nhàn nhạt mở miệng, như cũ nhìn lên bầu trời. Hứa Thanh gật đầu, ngồi
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.