Hoàng hôn buông xuống, cũng là lúc Hứa Thanh rời khỏi tòa lầu các trên đỉnh núi. Hắn đã ở lại trên đó thật lâu, chơi thêm vài ván cờ cùng với sư tôn, ván nào cũng thua, tiếng cười của Thất gia cũng không ngừng vang lên. Mỗi lần Hứa Thanh đều rất nghiêm túc quan sát bàn cờ, bộ dáng suy nghĩ rất kỹ càng, thỉnh thoảng nghĩ quá tập trung, còn theo bản năng đưa tay cầm lấy điểm tâm đặt ở một bên, để vào trong miệng. Dùng thời gian nhắm nuốt, tranh thủ suy nghĩ....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.