"Ta sao?" Tử Huyền Thượng Tiên co hai chân lại, hai tay ôm đầu gối, tư thế này cũng khiến đường cong đẹp đẽ của nàng lộ hết ra ngoài. Giờ phút này nàng nghiêng đầu qua một bên, nhìn Hứa Thanh, gương mặt trái xoan như hoa, trong suốt như ngọc, da trắng trơn mềm như băng như tuyết, trong mắt chậm rãi trồi lên lưu quang hồi ức. "Chuyện xưa của ta rất đơn giản, ta không có ấn tượng gì đối với phụ mẫu." "Ấn tượng khắc sâu nhất chính là sư phụ, sư phụ nuôi ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.