Trên lá bùa hóa thành con phố đã bị xuyên như tổ ong, thình lình xuất hiện một thân ảnh. Thân ảnh này quỷ dị, lại không phải thân thể máu thịt, mà là một người giấy màu đen. Nó đứng nhếch lên đầu đường, trong con mắt được vẽ lộ ra một tia ánh sáng lạnh lùng, nhìn chằm chằm Hứa Thanh, chậm rãi mở miệng, truyền ra âm thanh vừa giống như lời nói mà lại có phần không giống. "Ta phụng quỷ vực minh pháp, giang hà nhật nguyệt. . . . ." Hứa Thanh không có chút do dự, trong
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.