"Ngô Kiếm Vu?" Hứa Thanh ngồi xổm trên một tán cây, trong mắt lóe lên tia sáng. Tên Ngô Kiếm Vu này ban đầu đã trêu chọc hắn ở trên biển cấm, nhưng về sau khi đối phương nhìn thấy hắn thì hình như rất sợ hãi, đã không còn năng lực uy hiếp nữa, với cả lúc trước đối phương còn giúp hắn thanh toán phí tổn chém giết tùy tùng. Cho nên sau khi Hứa Thanh suy nghĩ một chút thì không tính đi tìm y, hắn chuẩn bị đi đến chỗ phế tích của đạo miếu Thái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.