Đội trưởng trầm mặc, cúi đầu nhìn qua những vết cắt đỏ vẫn còn tồn tại trên người của mình, y đột nhiên cảm thấy một người tâm tính thiện lương như mình rất mệt mỏi, vì vậy liền lặng lẽ tiêu sái đi đến sau lưng Hứa Thanh, đứng chung một chỗ cùng Ngôn Ngôn, ho khan một tiếng. "Tiểu sư đệ, chúng ta đi thôi?" Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng sau lưng, đội trưởng cũng nhìn qua Hứa Thanh. Hứa Thanh không nói chuyện, thân thể nhoáng một cái lao thẳng đến động phủ phía trước,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.