Lôi Nhất Minh nhìn thấy Lôi Vũ Ất cứ thế ngã xuống đất thì vội vàng la to.
Hắn ta ngạc nhiên, luống cuống, vô cùng phẫn nộ!
Hắn ta duỗi tay chỉ vào Lý Phong, giận dữ rống lên: “Cậu dám giết chú Hai của tôi, dám phế đi tay của tôi!”
“Bố tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu, cậu chết chắc rồi!”
“Tôi muốn giết cậu, giết luôn cả nhà của cậu nữa!”
“Tôi muốn chặt đứt từng cái ngón tay và ngón chân của các người, sau đó ném vào trong biển cho…”
Lý Phong đã đi đến bên cạnh xe nhẹ nhàng vung ngón tay.
Lưỡi dao bị gãy kia loé lên một cái bóng trong không khí.
“Vèo!”
Trong nháy mắt, lưỡi dao nhanh chóng đâm vào cổ họng của Lôi Nhất Minh, xuyên qua gáy của hắn ta.
Lúc rơi xuống còn khiến tảng đá dưới đất bể ra làm hai.
Cắm sâu ba phần xuống đất!
Lôi Nhất Minh trợn mắt há mồm, đôi mắt nhanh chóng bị tơ máu che phủ.
Nước mắt cũng không ngừng chảy xuống từ khoé mắt.
Hối hận.
Sớm biết thế, hắn ta đã không đến đây.
Lôi Nhất Minh cứ thế ngã xuống đất, lúc này Lý Phong chỉ lạnh nhạt nói một câu.
“Ồn ào!”
Diêu Nhược Nam và Điền Minh Cường vội vàng chạy tới, bọn họ trợn mắt há mồm nhìn hình ảnh trước mắt.
Nhìn thấy Lôi Vũ Ất đã bỏ mạng thì đều không tin vào mắt mình.
Người trước mặt là Lôi Vũ Ất đấy!
Em trai ruột của Lôi Vũ Giáp!
Thực lực của ông ta không hề thua kém Điền Nhất Đao.
Nhưng ở trước mặt Lý Phong, ông ta cứ thế bị đánh bại chỉ với một chiêu!
Lúc này Lý Phong đã mở cửa xe, anh hờ hững nói với Lưu Đức Luân.
“Chuẩn bị hai cái quan tài, đưa đến nhà họ Miêu!”
…
Bây giờ Hứa Mộc Tình rất căng thẳng, đây là lần đầu tiên cô đến phòng xông hơi.
Mà khiến cho cô căng thẳng không phải hoàn cảnh nơi này, mà là những lời Hứa Hạo Nhiên nói với mình.
Vào lúc Hứa Mộc Tình hơi hoảng hốt, một bàn tay to đột nhiên nắm lấy cổ tay cô, dẫn cô vào trong một phòng bao đặt biệt.
Diện tích của căn phòng này rất lớn.
To chừng bốn năm phòng học.
Phòng bao này trang trí rất đẹp, có rất nhiều phương tiện giải trí, còn có thể xem tivi nữa.
Lý Phong dẫn Hứa Mộc Tình đến cạnh một cái bàn, hai người ngồi xuống.
Trong phòng vô cùng nóng.
Hứa Mộc Tình mới đi được một đoạn đã cảm thấy trên người mồ hôi đầm đìa.
Mồ hôi trong suốt khiến da thịt trắng nõn mềm mại của cô trở nên càng quyến rũ hơn.
Trong trắng lộ hồng, như một quả đào mật đã chín vậy.
Khiến người ta thấy rồi sẽ không nhịn được muốn đến gần hôn cô.
Xung quanh chỉ có một mình Lý Phong.
Lúc này anh đang dùng hai tay chống cằm, cười tủm tỉm nhìn Hứa Mộc Tình.
Hứa Mộc Tình cảm thấy tim mình đập càng nhanh hơn.
Quần áo trên người cô rất mỏng.
Sau khi bị mồ hôi thấm ướt, đương nhiên thân thể mềm mại lả lướt cứ thể hiện ra trước mặt Lý Phong.
Cô thật sự không chịu được ánh mắt như thế của Lý Phong, bèn nói với anh: “Chúng ta qua bên kia ngâm mình đi”.
“Được!”
Theo suy nghĩ của Hứa Mộc Tình, chỉ cần bước vào trong nước rồi thì tầm mắt sẽ bị che đi.
Nhưng kết quả là cô sai rồi.
Vì xuống nước thì phải cởi quần áo.
Tuy trước đó cô đã chuẩn bị một bộ áo tắm.
Nhưng cũng không biết thằng nhóc xấu xa Hứa Hạo Nhiên là cố ý hay không cẩn thận lấy sai kích thước cô muốn nữa.
Bộ áo tắm này trông rất chật.
Vào lúc Hứa Mộc Tình chần chừ có nên cởi quần áo không thì Lý Phong đã cởi áo xuống trước.
Khi nhìn thấy lưng của anh, Hứa Mộc Tình ngây người.
Vết sẹo!
Danh Sách Chương: