Hứa Hạo Nhiên lúc này giống hệt đứa nhóc bị bắt nạt.
Hứa Hạo Nhiên đi thang máy xuống nhà để xe dưới tầng hầm và lên chiếc xe địa hình bóng bẩy của mình. Vừa định khởi động xe, Lý Liễu Nhi liền mở cửa xe và vụng về trèo lên ghế phụ. Ngồi yên ở đó rồi hướng khuôn mặt ngây thơ về phía Hứa Hạo Nhiên: "Em muốn đi".
Mỗi lần ở trước mặt vợ hiền, Hứa Hạo Nhiên đều đáp ứng tuyệt đối.
Lúc này cậu ta nghiêng người, giúp Lý Liễu Nhi thắt dây an toàn, tay sượt qua hai ngọn ‘núi’ cao chót vót của Lý Liễu Nhi, Hứa Hạo Nhiên còn cọ cọ vào hai lần, hehe, vợ mình mình không “dê” thì để ai “dê”.
Mặc dù Hứa Hạo Nhiên và Lý Liễu Nhi đã kết hôn, hai người đã làm không ít chuyện xấu hổ.
Nhưng Hứa Hạo Nhiên thích cảm giác được ‘dê’ Lý Liễu Nhi một cách bí mật, nó thực sự rất tuyệt.
Cùng lúc đó.
Hứa Thiên Tứ đang giang hai tay ra, ngồi trên chiếc ghế sofa bọc da rộng rãi với vẻ mặt vô tư.
Có mấy cô gái gợi cảm ngồi bên cạnh anh ta, ánh mắt của những cô gái này có vẻ rất lờ đờ, giống như những con rối bị kiểm soát, nhưng tất cả đều làm cùng một động tác để lấy lòng Hứa Thiên Tứ.
"Chủ nhân, Lý Tiêu Vân đã thành công xâm nhập vào gia đình Lý Hùng. Hiện tại mọi người trong nhà bọn họ đều tin rằng thiếu niên đột nhiên xuất hiện này chính là con trai của Lý Hùng".
Nghe vậy, Hứa Thiên Tứ nở một nụ cười khinh bỉ trên mặt. Anh ta trực tiếp nắm lấy mái tóc dài của một cô gái bằng tay phải và ấn mạnh cô ta vào đáy quần của mình, sau đó anh ta rên lên một tiếng, rồi ném cô gái sang một bên như miếng rẻ rách.
Ngay sau đó, dưới cái nhìn của tên thuộc hạ này, Hứa Thiên Tứ lần lượt kéo mấy cô gái xung quanh mình lại, ấn tất cả vào đũng quần của anh ta, một cảnh tượng kỳ lạ đã xảy ra!
Những cô gái trẻ tuổi này, từng người một giống như bị hút lấy sức sống, làn da trắng nõn ban đầu lão hóa với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng ngay cả mái tóc đen cũng lập tức biến thành màu trắng bạc.
Mà Hứa Thiên Tứ lúc này tràn đầy khí lực, mặt ửng đỏ lên, ngọn lửa đỏ trên đầu không ngừng bốc lên.
Nhóm lửa đỏ này là suối nguồn của cơ thể Hứa Thiên Tứ, anh ta liên tục biến ra Trái Ác Quỷ để điều khiển suy nghĩ và hành vi của người khác, đều cần tiêu hao một lượng lớn tinh nguyên trong cơ thể anh ta.
Mà những tinh nguyên tiêu thụ này chỉ có thể được bổ sung bằng đường hấp thụ bên ngoài, nguồn cung cấp này là phụ nữ trẻ.
Hứa Thiên Tứ chậm rãi đứng dậy khỏi ghế sô pha với vẻ mặt mãn nguyện, anh ta bước đến gần cấp dưới, đưa tay vỗ vỗ lên vai thuộc hạ: "Cậu đã làm rất tốt việc này. Về sau, Hứa Mộc Tình có thể sa lưới hay không đều phụ thuộc vào biểu hiện của cậu đấy".
Trong khoảng thời gian gần đây, Hứa Thiên Tứ càng ngày càng ý thức được rằng cơ thể mình cần được bổ sung nhiều tinh nguyên hơn nữa, những cô gái bình thường này không còn có thể đáp ứng được nhu cầu của anh ta nữa.
Mà thể chất đặc biệt của Hứa Mộc Tình chính là thứ anh ta cần gấp bây giờ.
Trong khi đang nói, một trái cây đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay phải của Hứa Thiên Tứ.
Khoảnh khắc nhìn thấy trái cây màu xanh lơ, ánh mắt thuộc hạ của anh ta sáng lên. Phải biết, sau khi ăn trái cây này, không những kỹ năng được nhân đôi mà còn có thể trở thành cao thủ trong việc điều khiển người khác.
Trái Ác Quỷ trong tay Hứa Thiên Tứ được chia thành bảy cấp độ, đỏ, cam, vàng, xanh lá, xanh lơ, xanh nước biển và tím. Tổng cộng có bảy màu, mỗi màu đại diện cho một năng lượng và khả năng kiểm soát khác nhau.
Quả màu đỏ là loại quả mạnh nhất, sau đó là các loại khác.
Nếu tên thuộc hạ ăn trái xanh lơ này sẽ có khả năng biến ra trái xanh nước biển và tím.
Từ đó, có thể tự phát triển con rối của riêng mình, làm việc cho hắn, kiếm tiền cho hắn, muốn làm gì thì làm, còn hắn chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng là được.
Hứa Thiên Tứ đưa quả màu xanh lơ đến trước mặt thuộc hạ, thuộc hạ của anh ta nhanh chóng cung kính cầm nó bằng hai tay, sau đó trực tiếp nuốt cả quả trước mặt Hứa Thiên Tứ.
Khoảnh khắc hắn nuốt trái cây, một sự thay đổi kỳ diệu xảy ra trong cơ thể hắn.
Da của tên thuộc hạ chuyển sang màu xanh lơ với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, sau đó từ từ trở lại tình trạng da bình thường.
"Đây là phần thưởng cho thắng lợi của cậu lần này. Tiếp theo, nếu cậu hoàn thành công việc, tôi sẽ thưởng cho cậu một quả đỏ".
Khi nghe nói có thể có được quả đỏ, tên thuộc hạ rất phấn khởi: "Chủ nhân anh minh, bây giờ gia đình Lý Hùng tin chắc Lý Tiêu Vân là con của Lý Hùng rồi".
"Họ sẽ không bao giờ ngờ rằng Lý Tiêu Vân này thực ra là Lý Mộc, anh trai đã chết của Lý Hùng".
Hứa Thiên Tứ hừ lạnh: "Lý Hùng nhìn thì không thấy kẽ hở, nhưng thật ra toàn thân nó đầy sơ hở".
"Chỉ cần chúng ta tùy tiện bắt lấy một cái, lợi dùng một chút sẽ khiến nó trở tay không kịp".
Hắn gật đầu liên tục, không khỏi hỏi: "Chủ nhân, chúng ta có nên thêm một tí không? Làm cho Lý Hùng cũng tin?"
"Theo báo cáo từ cấp dưới, hiện tại, ngoại trừ Lý Hùng, gia đình của Hứa Mộc Tình đã chấp nhận danh tính của Lý Tiêu Vân".
Hứa Thiên Tứ xua tay: "Đi đi".
Thuộc hạ này trong nháy mắt biến mất ở trước mắt Hứa Thiên Tứ, Hứa Thiên Tứ nhìn căn nhà trống trải xung quanh, cảnh tượng lần đầu chạm trán với Lý Hùng ở Ninh Châu không khỏi hiện lên trong đầu.
Một lúc lâu sau, Hứa Thiên Tứ thở ra một hơi, trên mặt lộ ra vẻ mong đợi: "Lý Hùng, mày chờ đấy. Từ giờ trở đi, tao sẽ cho mày nếm trải cảm giác bị người thân phản bội là như thế nào, mà cái này chỉ là khởi đầu thôi".
Ở bên kia, Hứa Mộc Tình nghe điện thoại, vội vàng đến tập đoàn Lăng Tiêu, Trương Hiểu Bình lập tức báo cáo tình hình hiện tại của tập đoàn cho cô.
"Chị ơi, các nhà điều hành trò chơi lớn trên thế giới đã gửi thư, muốn mua bản quyền trò chơi Thế Giới Mới của tập đoàn chúng ta để vận hành độc lập ở các nước khác ngoài Hoa Hạ".
"Đây là chuyện tốt, em có thể tự mình quyết định".
Kể từ khi tập đoàn Lăng Tiêu đi đúng hướng, Hứa Mộc Tình đã giao quyền cho những người đã trưởng thành cùng tập đoàn Lăng Tiêu từ những ngày đầu.
Và Trương Hiểu Bình, với tư cách là một nhân viên đã làm việc chăm chỉ bên cạnh cô từ những ngày đầu, đã trở thành một trong những trụ cột kinh doanh đáng tin cậy nhất của cô.
Thông thường, rất nhiều quyết định không cần sự chấp thuận của Hứa Mộc Tình, cấp dưới có thể tự quyết định.
Trương Hiểu Bình lúc này mới có chút ngượng ngùng nói: "Kỳ thực còn có chuyện khác".
Lúc này, Trương Hiểu Bình ngập ngừng.
Danh Sách Chương: