Trong lòng Lệ Đình Phong có hai suy đoán, một là, Thẩm An Nhiên biết việc anh nhằm vào nhà họ Tan.
Hai là, ngay từ đầu cô nói muốn tiếp quản hạng mục đảo Phương Văn, không phải bởi vì cô đang rảnh rỗi mà là muốn mở ra cho nhà họ Tần một con đường
Vậy cô là vì nhà họ Tần, hay đơn giản là vì Tần Minh?
Cả hai đáp án anh đều không hài lòng, anh hy vọng Thẩm An Nhiên có thể dành phần lớn thời gian quan tâm đến anh, chứ không phải cái công ty không quan trọng đó.
Còn kết quả sau này, chỉ cần nghĩ đến cô vì Tần Minh mới làm đến bước này, trong ngực anh như
dâng lên một nỗi chua xót, ào ào dồn dập.
Thẩm An Nhiên để ý thấy ánh mắt âm trầm của Lệ Đình Phong, húp vài ngụm chao dạ dày cô ấm lên một chút, tốt hơn nhiều so với vừa rồi, cô cũng có sức lực chống đối lại Lê Đình Phong.
Thẩm An Nhiên nói: “Hôm trước ăn cơm, Thẩm An Phú có nói với em chuyện anh nhắm vào nhà họ Tần.”
Quả nhiên là như thế… Lệ Đình Phong bất giác nhíu chặt hai chân mày.
Thẩm An ăn hết gần nửa ly cháo, đặt chiếc túi sang một bên, ngồi như tượng phật, nghiêng đầu nhìn về hướng cửa sổ xe, đường nét khuôn mặt nhu hòa trong ánh sáng mờ ảo, buổi sáng buột tóc đuôi ngựa cao giờ đây đã hạ thấp xuống.
Bờ môi mím chặt cùng đôi mắt hờ hững gợi cho Lệ Đình Phong nhớ đến bộ dáng của cô lúc ở bệnh viện, bên tai lại vang lên những lời của Triệu Việt nói với anh hôm đó.
Phụ nữ được làm từ nước, phải thuận theo cô ấy mà đi.
Thường nói phụ nữ dễ dỗ dàng, nhưng anh lại không cảm thấy, Thẩm An Nhiên làm sao giống được làm từ nước? Rõ ràng chính là một bó lửa, áp bức bất kể cảm nhận của người khác, chỉ đốt người khác đến tận xương nát thịt.
“Nếu anh không đồng ý để nhà họ Tần tham gia vào thì sao?”
Thẩm An Nhiên nhìn anh, nở một nụ cười, nhẹ nhàng lên tiếng: “Mẹ của em bà ấy mất sớm, nhà họ Thẩm ngoại trừ ông nội, bố và anh trai em đều xem em như cái gai trong mắt, trong thời thơ ấu không mấy vui vẻ gì, nhà họ Tần là nơi tránh gió tránh bão, bọn họ xem em giống như người một nhà”
“Lệ Đình Phong anh tại sao cứ nhằm vào nhà họ Tần trong lòng anh và em đều biết rõ ràng, nếu em.
hiện tại đã biết rồi vậy em phải hồi đáp, người không thể quên có ơn phải báo đáp.”
Nếu không phải vì nhà họ Tần, cô căn bản sẽ không đến Đại Phong làm việc, hai ngày này vì lấy lòng Lệ Đình Phong từng lời từng chữ cô nói ra đều cân nhắc rất nhiều, sợ không cẩn thận làm anh không vui mà phá vỡ mọi kế hoạch.
Thẩm An Nhiên nói xong cúi đầu, từ trong túi lấy ra một phần giấy tờ: “Em thừa nhận em có mang tình cảm cá nhân đến tiếp nhận hạng mục này, nhưng trong công việc em sẽ không làm theo tình cảm, đây là một vài công ty mà trước mắt nhà họ Tần lựa chọn, trong đó lợi và hại em đã phân tích ra”
“Lệ Đình Phong em không thể cam đoan cái gì với anh, nhưng chỉ muốn để nhà họ Tần cùng chúng ta hợp tác, em có thể cam đoan phí tổn thất hàng hóa đến thấp nhất, lợi nhuận nâng đến cao nhất! Nhà họ Tần cùng nhà họ Thẩm hợp tác nhiều năm nên em hiểu biết phẩm chất của bọn họ” Thẩm An Nhiên nhìn anh, giọng điệu không gấp không khó chịu, đem từng lời nói nói thật nghiêm túc, cũng thật sự rất…nhẹ nhàng.
“Lợi nhuận có thể tăng lên bao nhiêu?”
“Trên cơ sở vẫn có tăng mười phần trăm.” Lợi nhuận này tương đối cao, tuyệt đối là hai bên cùng có lợi.
Thẩm An Nhiên chau mày bộ dáng ngoan ngoãn phục tùng.
Lệ Đình Phong một khi quyết định sẽ không dễ thay đổi, trong lòng Thẩm An Nhiên không rõ, thậm chí lo lắng chỉ cần tâm trạng anh không vui thì mọi nỗ lực của cô đều đổ sông đổ biển.
Lệ Đình Phong liếc nhìn tài liệu trong tay cô, tài liệu này rất chi tiết, anh đang lái xe nên không thể mạo hiểm phân tâm.
“Trở về rồi xem, mặt khác anh cần một bản báo cáo đầy đủ liên quan đến nhà họ Tần.”
Thẩm An Nhiên giật mình: “Anh đồng ý rồi?”.
Danh Sách Chương: