Khi cô uống rượu, bọn họ đã trộm thay đổi thỏa thuận, quả nhiên ngay từ đầu bọn họ đã chờ cô, Thẩm An Phú chỉ là để mượn danh nghĩa lừa cô cắn mồi câu mà thôi.
Thẩm An Nhiên không định sẽ chấp nhận, cô muốn kéo dài thời gian đợi người khác đến cứu cô.
“Ông chủ Bằng thật là hào phóng, cứ như vậy mà trả hết sạch nợ cho Thẩm An Phú, còn cho không anh ta 1 triệu 500 đô”.
“Thẩm An Phú quả thật không đáng bấy nhiêu đó tiền, nhưng cô thì đảng, nói thật, tôi đã sớm muốn nếm thử tự vị của người đẹp nhất Sài Gòn”
Thẩm An Nhiên có thể sống đến giờ khắc này cũng là nhờ vào chữ “Nhẫn”, cô dựa trên số pha, đôi mắt khép hờ yếu ớt nói: “Ông chủ Bằng thật ra cũng không cần phải phí công hạ thuốc tế cho tôi làm gì, ngày hôm nay đến đây, tôi cũng biết là hôm nay tôi cũng không rời đi được, ông có câu nói nói rất đúng, so với với ép buộc thì tôi thích tự nguyện hơn”.
Thẩm An Nhiên chính là một đóa hoa hồng có gai, nếu như không cẩn thận sẽ khiến cho bạn bị thương đầy tay.
“Vậy chờ đến lúc cô tự nguyện” Trần Hâm Bằng cười mà không nói, cúi người thêm rượu vào trong ly một lần nữa, phân phó đàn em: “Dẫn người vào trong phòng đi”
Thẩm An Nhiên không nói gì, rũ mắt che giấu thần sắc, đàn em ý thức được sờ sờ vào túi áo khoác.
Khi Thẩm An Nhiên bị bể lên đã không thể nào phân rõ phương hướng rồi, chuyện cầu cứu thì càng không cần suy nghĩ nữa, nơi này là địa bàn của Trần Hâm Bằng, nơi nơi đều là người của ông ta.
Nếu như cô cầu cứu, không nói đến việc trốn không thoát, không chừng còn chọc giận Trần Hâm Bằng.
Thẩm An Nhiên bị ném lên giường, túi xách trên người cô bị lục soát, cả người Thẩm An Nhiên đau đớn không chịu nổi, cô há miệng phun ra, thứ ở trong bụng không phải rượu mà là máu.
Đau quá… Loại đau này không phải vết thương thể xác, mà là vết thương trong lòng, vết thương thể xác thì còn có thể chữa khỏi, nhưng vết thương trong lòng chỉ cần nghĩ đến là sẽ thấy khó chịu, này căn bản không cách nào chữa khỏi được.
Thật ra thì cũng không quá khó chịu, Thẩm An Nhiên tự an ủi mình, rốt cuộc thì đâu cũng không phải lần đầu tiên cô bị phản bội.
Chuyện này có thể dứt khoát đoạn tuyệt quan hệ với Thẩm An Phú, không có sự trói buộc của Thẩm An Phú, cô không cần phải chịu đựng sự bức bách của Lệ Đình Phong nữa.
Đêm nay nếu như có thể sống sót bước ra ngoài, cô nhất định phải ly hôn với Lệ Đình Phong.
Thẩm An Nhiên từ trong túi áo lót lấy ra một cây dao gọt hoa quả nhỏ, nắm ở trong lòng bàn tay.
Như vậy thì trong thời khắc mấu chốt, cây dao này có thể bảo vệ tính mạng, cũng có thể giết người.
Sợ chính mình hôn mê nên Thẩm An Nhiên cắn khăn trải giường, giơ dao lên rồi dùng sức đâm lên trên đùi, đau đớn mãnh liệt khiến cho cô tỉnh táo một chút.
Thẩm An Nhiên dùng sức cắn chặt răng, khóe mắt như muốn nứt ra, mồ hôi đầy đầu.
Cô ngồi dậy, muốn từ trên giường đi xuống, thế nhưng cô đã đánh giá cao thân thể của chính mình, chân còn chưa chạm đất thì toàn bộ thân thể đã mất khống chế, lăn xuống dưới mặt đất.
Cũng may dưới mặt đất có thảm nên dù có ngã xuống cũng không thấy đau, Thẩm An Nhiên thấy được thể lực của bản thân mình, cô căn bản không thể đi ra ngoài.
Thẩm An Nhiên đi đến máy lọc nước, ấn xuống nút nước lạnh rồi há miệng uống, một bên uống một bên lại chuẩn bị nôn ra, như vậy rất tổn thương đến dạ dày, thế nhưng cô không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng cách này để giảm bớt tác dụng củ thuốc
Uống mấy ngụm nước lạnh khiến cô tỉnh táo hơn nhiều, thế nhưng dạ dày cũng càng ngày càng đau.
Ngoài cửa có động tĩnh, Thẩm An Nhiên lập tức căng chặt thần kinh, ngước mắt nhìn qua.
Then cửa bật ra, Trần Hâm Bằng tiến vào, nhìn thấy cô đang ngồi ở trước máy lọc nước, trên mặt đất có những vết nước, rất nhanh đã hiểu..
Danh Sách Chương: