Mục lục
Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Lúc Triệu Việt xách túi to túi nhỏ đi vào, Lê Đình Phong đang ngồi bên cửa sổ ăn sáng, sắc mặt tốt hơn hôm qua nhiều, dưới mắt hơi có một chút xanh đen, có lẽ hôm qua vì chăm sóc Thẩm An Nhiên mà ngủ trễ.

Triệu Việt cũng không phải lần đầu tiên thấy Thẩm An Nhiên vào viện, tóm lại mà nói năm nay Thẩm An Nhiên vô cùng xui xẻo, thỉnh thoảng lại vào viện một lần, hơn.

nữa lần nào cũng là vết thương chí mạng.


Mà anh ta thấy lúc Lê Đình Phong chăm sóc Thẩm An Nhiên thái độ rõ ràng đã có sự thay đổi, từ lúc ban đầu chán ghét, thờ ơ lạnh nhạt, đến cuối cùng đêm không ngủ được.

Anh lúc trước luôn nghĩ rằng Lê Đình Phong là một người tình cảm lạnh nhạt, cho dù bên cạnh xảy ra chuyện gì vẻ mặt của anh đều là không lạnh không nóng, đối với Thẩm An Nhiên mà nói đối với người không bằng nói là đối với một con chó nuôi nhiều năm.

Chó trung thành như vậy, cho dù chủ nhân chết rồi cũng không rời đi.

Lệ Đình Phong hoàn toàn không quan tâm Thẩm An Nhiên là bởi vì anh đã nắm chắc trong tay, anh tự tin mù quáng, cho rằng Thẩm An Nhiên sẽ ở bên cạnh anh cả đời.

Mà bây giờ xem ra Lệ Đình Phong lật xe rồi, có lẽ anh cũng không biết tình cảm của mình đối với Thẩm An Nhiên sâu đậm bao nhiêu.

Thẩm An Nhiên mơ mơ màng màng tỉnh dậy, xung quanh có chút tối tăm, đầu óc cô đột nhiên trống rỗng không phân biệt nổi mình đang ở đâu.

Cô cử động cổ tay bị đau, không cẩn thận kéo theo vết thương ở sau lưng làm cô hít một ngụm khí lạnh, một đoạn ký ức kinh khủng nhanh chóng tràn vào não cô.


Trần Hâm Bằng, cô nhớ cô bị Trần Hâm Bằng đánh đập, lúc bị áp trên giường cô cắt cổ tay, lúc cô tưởng mình sắp chết thì Lê Đình Phong đến rồi.

Vậy bây giờ cô đang ở bệnh viện, Thẩm An Nhiên nhanh chóng xác định tình hình của cô, nhưng rèm cửa được kéo lại, cũng không có thời gian nhìn xung quanh, cô khó có thể phán đoán bây giờ mình đang ở đâu, cũng không biết mình ngủ bao lâu rồi.

Phòng vệ sinh truyền ra tiếng động, Thẩm An Nhiên nhìn qua, Lệ Đình Phong từ bên trong đi ra sau khi thấy cô tỉnh lại, khuôn mặt không chút biểu cảm của anh cuối cùng cũng có chút buông lỏng.

Trong mắt anh có tia ánh sáng lưu chuyển, sải bước tới trước mặt Thẩm An Nhiên, lập tức hỏi cô: “Cơ thể còn khó chịu không? Muốn uống nước không? Có đau chỗ nào không?”
Một loạt câu hỏi của anh làm Thẩm An Nhiên vừa mới tỉnh dậy đầu rất đau, cơ thể cũng rất mệt mỏi có chút khó khăn nói một tiếng: “Đau”
Không ngờ sắc mặt Lệ Đình Phong đột nhiên thay đổi, giọng điệu lạnh lùng nói: “Em còn biết đau! Dám một mình chạy xuống sòng bạc thế giới ngầm, em đến được nơi đó sao?”
Nếu không nghĩ đến trên người cô bị thương anh thật sự muốn kéo cổ lên đánh một trận, để cô cảm nhận sâu sắc một chút cái gì gọi là xã hội tàn nhẫn, nếm đủ dạy dỗ, xem cô sau này còn dám mạo hiểm tính mạng đi liều mạng hay không.

Trong lòng Lê Đình Phong nghĩ lung tung, nhưng trong lòng lại đau đến đòi mạng, cũng chỉ là nghĩ thôi, bây giờ anh sao có thể nỡ đánh cô..


Thấy cô tỉnh lại, trái tim đang treo lên rốt cuộc cũng hạ xuống.

Sắc mặt Thẩm An Nhiên dần dần chuyển từ bình tĩnh sang không kiên nhẫn, cô trước giờ không biết Lệ Đình Phong lại nói nhiều như vậy, trong lỗ tai như bay tới hai con ruồi vo ve vo ve..

“Em khát nước,.” Thẩm An Nhiên khàn giọng ngắt lời anh.

Lệ Đình Phong dừng ngay lập tức đi rót nước, thử độ ấm xong thì đỡ Thẩm An Nhiên dậy.

Sau lưng Thẩm An Nhiên đều bị thương, anh hết sức cẩn thận đỡ cô sợ động mạnh làm cô đau..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK