Khi anh ở ngoài sân đã nghĩ đến cảnh tượng này, nhưng khi Thẩm An Nhiên nói ra lời muốn ly hôn ánh mắt lại vô cùng tuyệt vọng, cảm giác đâu đớn còn nhiều hơn anh nghĩ rất nhiều.
Vào lúc này, anh lại muốn hút thuốc.
“Đã nghĩ xong rồi sao?”
Lệ Đình Phong nới lỏng dây chuyền trong tay, quay lưng ngồi ở trên giường, cầm hộp thuốc lá lấy ra một điếu, khi châm thuốc tay anh hơi run, châm thuốc vài lần, sau đó hít một hơi.
Anh cúi đầu thở một ngụm khói trắng bay đầy trong không khí.
Một nửa khuôn mặt của anh chìm trong bóng tối, ánh mắt vốn đen sâu nay càng không thấy đáy.
Sau một lúc lâu, giọng nói Lệ Đình Phong từ trong khói truyền đến: “Được…Anh đồng ý với em… Chúng ta ly hôn”
Trong lời nói của Lệ Đình Phong xuất hiện một tia run rẩy, khuôn mặt bình tĩnh thường ngày giờ đây đã không còn nữa.
“Bây giờ anh gọi luật sư mang đơn ly hôn đến đây, sáng mai chúng ta trực tiếp đi cục dân chính đưa đơn ly hôn”
Lệ Đình Phong ngẩn người ra, anh vốn dĩ còn mang một ít hy vọng xa vời, nghĩ rằng chờ đem Thẩm An Nhiên cứu về rồi bàn lại việc ly hôn, cũng không nghĩ đến cô gấp như vậy.
Thẩm An Nhiên nhìn ra cảm xúc của anh, cười nhạo một tiếng châm chọc nói: “Lệ Đình Phong anh còn cho rằng tôi sẽ tin lời anh nói sao? Huống chỉ chiều ngày mai tôi còn phải đi trao đổi với người trong lòng của anh, thời gian gấp gáp, ly hôn rồi cũng tốt cho anh và Hạ Minh Nguyệt ở bên nhau.
Thẩm An Nhiên ngửi được mùi thuốc lá trên người, nhịn không được ho khan một tiếng, cơn ho cũng bất giác làm cho nước mắt rơi.
Lệ Đình Phong đứng dậy: “Bây giờ anh sẽ liên lạc với luật sư gọi anh ta đến đây” Nói xong anh liền rời khỏi phòng.
Thẩm An Nhiên nhìn theo bóng lưng của Lệ Đình Phong, nhẹ nhàng lau giọt nước mắt nơi khóe mắt, cô cảm thấy rất lạnh, rõ ràng còn chưa tới mùa đông, nhưng cô lại cảm thấy lạnh khắp người, máu huyết toàn thân như đông lại.
Cô không muốn khóc, nhưng càng lau thì nước mắt lại rơi không ngừng, cô che miệng mình cố nén cơn đau nhói trong lòng.
Lệ Đình Phong ở bên ngòai gọi điện thoại cho luật sư gọi người đến để làm đơn ly hôn.
Người mà anh gọi đến vẫn là luật sư Văn trước đây, luật sư Văn nghe được ba chữ “đơn ly hôn” thì bỗng giật mình.
Vừa mới cách đây không lâu hai người ở tòa án kiện cáo, Lệ Đình Phong còn không rời khỏi, bây giờ sao lại đột nhiên muốn ly hôn rồi?
Đây là đưa đơn ly hôn?
Luật sư Văn không biết Lệ Đình Phong nghĩ như thế nào, sau khi nhận được điện thoại vội vàng rời giường mặc quần áo mang theo máy tính liền chạy đến vịnh Thủy Tiên.
Đã hơn nửa đêm nên trên đường không bị kẹt xe, bình thường mất một giờ nhưng hiện tại luật sư Văn chỉ cần bốn mươi phút đã đến.
Đơn ly hôn là dựa theo ý của Lệ Đình Phong, sau khi in xong văn kiện, Lệ Đình Phong cầm theo đơn đi đến phòng ngủ.
“Đơn ở đây em xem thử, có vấn đề gì cứ nói ra anh sẽ gọi luật sư sửa lại”.
Danh Sách Chương: