Mục lục
Báo Thù Của Rể Phế Vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không biết là nam hay nữ.  

Lâm Hiên cũng không có nhìn thấy nội dung màn đạn, trực tiếp đem điện thoại di động bóp vỡ.  

Sự kiện trực tiếp kết thúc.  

Hiện tại hắn còn có việc quan trọng hơn phải làm.  

Tây Môn Vô Song bị thương rất nặng.  

Sở Thiền Hoàng cũng vậy!  

Chân của hai người phụ nữ bị đứt. Phải được điều trị ngay lập tức.  

Điều trị phải được thực hiện ngay lập tức.  

Tuy rằng Lâm Hiên y thuật cao siêu, nhưng muốn nối chân cho hai người này cũng cần phải có một số dụng cụ đặc biệt.  

Nhưng ở chỗ này không có.   

Vì vậy, hai cô gái phải được đưa đến bệnh viện trước.  

Anh lập tức yêu cầu Hồng Diệp chuẩn bị một chiếc trực thăng và liên hệ với bệnh viện tốt nhất ở Giang Đô.  

Chỉ hơn mười phút sau, trực thăng đã đến.  

Lâm Hiên đưa hai cô gái lên trực thăng. Thương thế của hai nàng đã tạm thời ổn định.  

Tuy nhiên, chân không được nối vào.  

Dù sao cũng không phải bị chém đứt, mà là bị Tây Môn Vô Song dùng tay không bẽ gãy, dứt ra. Bề mặt vết thương không đồng đều.  

Loại tình huống này, muốn nối trở lại còn khó hơn gấp trăm lần so với bị kiếm chém đứt.  

Thậm chí, đối với nhiều bệnh viện cũng không thể thực hiện ca mổ như vậy.  

Chẳng mấy chốc, chiếc trực thăng đã đáp xuống quảng trường của bệnh viện Giang Đô.  

Cáng đã sẵn sàng.  

Hai người phụ nữ ngay lập tức được đưa đi cấp cứu.  

Khi nhìn thấy tình hình của hai người phụ nữ, các y tá liền choáng váng.  

"Sao lại bị thương nặng như vậy?"  

“Chẳng lẽ, nàng chính là vị chiến thần Long quốc kia?”  

Vừa rồi trong bệnh viện cũng có người xem phát sóng trực tiếp.  

Nhìn thấy bộ dáng của Tây Môn Vô Song, chợt hiểu ra gì đó.  

“Đúng vậy, chính là cô ấy. Giang viện trưởng, ngài nhất định phải cứu chữa cho cô ấy!” Các y tá nhìn về phía bác sĩ cấp cứu mặc áo blouse trắng.  

"Vết thương trên người cô ấy dường như không còn là vấn đề lớn nữa. Nhưng vết thương ở chân này, cho dù là tôi cũng không nắm chắc trăm phần trăm có nối lại được. Cho dù có nối được, cũng không thể đảm bảo có thể đi lại…” Người vừa nói là một nữ bác sĩ.  

Cô đeo một cặp kính gọng vàng.  

Trên gương mặt không hề có dấu vết trang điểm nhưng không giấu được vẻ đẹp rực rỡ của cô.  

Nàng chính là Viện trưởng Trường Y Khoa Giang Đô - Giang Cẩm Nhi!  

Tuy rằng tuổi của nàng cũng không lớn, nhưng y thuật của nàng, được công nhận là Giang Đô đệ nhất, so với Hồi Xuân Diệu Thủ Đỗ Cao Minh địa vị còn cao hơn không ít.  

Đỗ Cao Minh là phó chủ tịch chi hội Giang Đô của Hiệp hội Đông y Long Quốc!  

Giang Cẩm Nhi lại là hội trưởng!  

Đồng thời cũng là hội trưởng chi hội Giang Đô của Hội Y học Long Quốc.  

Nàng tinh thông không chỉ là Đông y mà Tây y cũng tinh thông như nhau.  

Hôm nay, Giang Cẩm Nhi vừa vặn từ nước ngoài trở về. Không nghĩ tới, liền gặp phải chuyện khó giải quyết như vậy.  

"Lập tức đưa vào phòng phẫu thuật, chuẩn bị phẫu thuật!"  

Giang Cẩm Nhi nhanh chóng đưa ra quyết định.  

Thời gian trì hoãn càng ngắn thì tỷ lệ nối chân thành công càng cao.  

Điều làm cho cô rất bối rối là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK