Hiển nhiên, những nữ nhân này đã chết.
Nhưng nếu nói rằng bọn họ đã chết.
Thế sao bọn họ lại có thể cử động.
“Giết cho ta.” Sở Thiền Hoàng trực tiếp hạ lệnh.
Sau một khắc, Tây Môn Vô Song, Tứ Đại Mỹ Tặc, cùng với tất cả những thành viên của Phượng Hoàng điện cùng rút ra vũ khí sắc bén, xông ra ngoài.
“Cứ để cho bọn họ giết.” Trên mặt của mấy thành viên của Huyền Minh giáo lộ ra nụ cười tà ác.
Đăng đăng đăng.
Tuy nhiên, lại xảy ra một chuyện bất ngờ.
Khi vũ khí trong tay những thành viên của Phượng Hoàng điện chém vào người những nữ nhân kia, bất ngờ có những tia lửa bắ n ra.
Cứ như thể cơ thể của bọn họ đã biến thành mình đồng da sắt vậy.
Thậm chí ngay cả Tứ Đại Mỹ Tặc cũng không phá được vòng phòng ngự của bọn họ.
“Vỡ cho ta.”
Sở Thiền Hoàng phát ra một tiếng quát khẽ, xuất ra một chưởng đánh vào đầu một nữ nhân.
Thế nhưng cũng chỉ khiến đầu của nàng ta hơi lệch một chút.
Rắc rắc rắc.
Tiếng xương cốt va vào nhau vang lên.
Nữ nhân kia thế nhưng lại trực tiếp lấy tay vặn đầu mình về vị trí ban đầu.
Cảnh tượng này thật khiến cho người ta sởn gai ốc.
Lúc này Sở Thiền Hoàng đã đạt được thực lực cấp Võ Hoàng.
Không nghĩ đến, vẫn không thể phá vỡ được phòng thủ của đám quái vật này.
Rất nhanh, đã có không ít những thành viên của Phượng Hoàng điện bị thương.
Nhìn thấy một màn này, trong nháy mắt Lâm Hiên di chuyển đến trước mặt một nữ nhân.
Sau một khắc, một chưởng xuất ra đánh vào đỉnh đầu của đối phương.
Ầm ầm.
Thân thể nữ nhân trực tiếp nổ tung.
Đám nữ nhân nhìn thấy, nhất thời tinh thần chấn động.
Đó là Lâm thiếu.
Bọn họ có vũ khí trên tay còn không thể phá vỡ phòng thủ của bọn này.
Thế nhưng Lâm Hiên chỉ cần một chưởng đã có thể khiến cho nó nổ tung
thành những mảnh nhỏ.