Trong lòng Lâm Hiên rất nghi hoặc.
Mở bản đầu tiên.
Là thiệp mời của Lôi Viêm và Âu Dương Băng Tình.
Chuyện này nằm trong dự liệu của Lâm Hiên.
Dù sao Lôi Viêm đã nói qua, ba ngày sau sẽ cử hành hôn lễ với Âu Dương Băng Tình.
Lâm Hiên tiếp tục mở phong thư thứ hai.
Chú rể, tộc trưởng Lôi tộc Lôi Thiên Quân!
Cô dâu... Lâu tộc, Lâu Mãn Nguyệt!
Khi nhìn thấy tên của Lâu Mãn Nguyệt, Lâm Hiên nhất thời ngây dại.
Lâu Mãn Nguyệt sắp gả vào Lôi tộc?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Theo lý thuyết, Lâu tộc mạnh hơn Lôi tộc.
Lâu Mãn Nguyệt là thánh nữ Lâu tộc, sao có thể gả cho Lôi tộc?
Lâm Hiên nhớ lại, lúc Lâu Mãn Nguyệt rời đi đã nói với hắn.
"Nếu ngươi thật sự có bản lĩnh kia thì tốt rồi!"
"Tiểu gia hỏa, rất vui khi quen biết ngươi, tạm biệt. Không hẹn gặp lại!"
Chẳng lẽ khi đó, Lâu Mãn Nguyệt đã biết nàng sắp gả vào Lôi tộc?
Hắn cứ tự hỏi vì sao khi đó Lâu Mãn Nguyệt lại kỳ quái như vậy.
Nàng ấy đang nói lời tạm biệt với hắn à?
Rất rõ ràng, Lâu Mãn Nguyệt cũng không muốn gả vào Lôi tộc.
Chắc chắn có một lý do nào đó.
Nhưng Lâm Hiên nghĩ vỡ đầu cũng nghĩ không ra, rốt cuộc là nguyên nhân gì.
Nhưng không sao cả.
Không phải hắn tự mình đi xem là sẽ biết được sao?
Nếu đến lúc đó Lâu Mãn Nguyệt thật sự không muốn gả.
Coi như là giúp sư phụ trả lại nhân tình, cũng phải cứu Lâu Mãn Nguyệt!
Nghĩ tới đây, Lâm Hiên nhìn địa chỉ trên thiệp mời.
Sơn trang Lôi Thần!
Sơn trang Lôi Thần ở ngay trong Kỳ Châu.
Nó là một nơi tương đối nổi tiếng.
Nghe đồn, nơi đó có một nhân vật lớn.
Bất cứ khi nào có kỳ nghỉ.
Các nhân vật lớn khắp nơi đều sẽ đi bái phỏng chủ nhân sơn trang, hơn nữa còn tặng một phần lễ lớn.
Quả nhiên, giống như Lâm Hiên phỏng đoán.
Ẩn tộc cũng không phải hoàn
toàn bị cô lập với thế tục.