“Lúc ấy họ tìm được ta, bởi vì ta sợ chết, cho nên đẩy ngươi ra ngoài...”
“Thực xin lỗi Lâm Hiên, ta rất xin lỗi, ta không xứng làm vợ của ngươi, càng không xứng làm người phụ nữ của ngươi.”
“Ta biết kiếp này ta đã không thể nào có được sự tha thứ của ngươi, ta quyết định, từ nay về sau, không quấy rầy ngươi nữa.”
“Ta chỉ hy vọng trước đó có thể làm người phụ nữ của ngươi một lần, Lâm Hiên, ngươi có thể thỏa mãn tâm nguyện nhỏ bé này của ta không?”
Nghe Thẩm Ngạo Tuyết nói xong, Lâm Hiên cũng chìm vào im lặng.
Kỳ thật, nỗi oán hận của anh đối với Thẩm Ngạo Tuyết gần như đã biến mất.
Nếu như không có Thẩm Ngạo Tuyết, anh cũng sẽ không gặp được Sát Đế, càng sẽ không học được bản lĩnh này.
Hơn nữa, dựa theo lời Thẩm Ngạo Tuyết nói, lúc trước cho dù Đế gia đào đi thận của Thẩm Ngạo Tuyết thì ba năm sau, tất nhiên cũng sẽ đến đào thận của anh.
Chỉ là sống thêm ba năm nữa thôi.
Nếu như anh vẫn là một người bình thường, thì anh sẽ không có bất kỳ cách nào để phản kháng.
Ít nhất hiện tại, anh đã có sức mạnh để chống lại nó.
Nghĩ tới đây, Lâm Hiên từ từ mở miệng nói: “Thẩm Ngạo Tuyết, ta tha thứ cho ngươi.”
“Thật sao? Lâm Hiên, ngươi thật sự tha thứ cho ta sao?” Thẩm Ngạo
Tuyết ngây ngẩn cả người.