Mục lục
Báo Thù Của Rể Phế Vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ba chiếc phi tiêu được đóng đinh trên mặt đất phía sau Lâm Hiên, tất cả đều cắm sâu vào sàn bê tông.

Lâm Hiên khẽ hừ một tiếng, lấy ra mấy cây ngân châm, hướng về một phương hướng ném đi.

Bụp!
Mấy tiếng kêu thảm thiết vang lên, mấy người đáp ứng mà ngã xuống.

Lâm Hiên biết, hẳn là người của Chiến Thần Thiên Thanh đã đến.

Nhưng mà, muốn giết hắn, vậy phải xem có đủ thực lực hay không đã.

Những tiểu lâu la này căn bản đối với hắn không có chút uy hiếp nào.

Cho dù Chiến Thần Thiên Thanh tự mình tới cũng không sai biệt lắm.

Lâm Hiên tìm được vài tên sát thủ bị hắn gi3t chết, kiểm tra một chút, toàn bộ đều bị ngân châm xuyên thủng ót.

Mấy người này thực lực cũng không mạnh.

Hẳn là bia đỡ đạn.

Nói vậy, chủ lực chân chính còn ở phía sau.

Lâm Hiên gọi lại một chiếc xe taxi.

Chẳng mấy chốc, xe bắt đầu chạy đi.

Tuy nhiên, khi đi qua cầu, ánh mắt người lái xe bỗng hiện lên vẻ điên cuồng, tiếp theo, lái xe ra ngoài cây cầu.

Lâm Hiên thấy thế ánh mắt trầm xuống, trực tiếp kéo dây an toàn của đối phương, sau đó đem hắn ném ra ngoài cửa sổ xe.

"A!"
Người nọ phát ra một tiếng kêu thảm thiết, lăn lộn trên mặt đất.

Ngay sau đó, đã bị nghiền nát bởi một chiếc xe tải.

Mà xe taxi lúc này đã sắp đụng phải lan can.


Lâm Hiên nhánh chóng nhảy vào ghế lái, đánh lái tránh đi.

Đuôi xe quét sát qua lan can, nguy hiểm cực kỳ.

Lâm Hiên ổn định thân xe, chuẩn bị lái về Đế Phủ.

Thế nhưng lúc này lại có hai chiếc xe thể thao đuổi đến.

Một chiếc Ferrari, một chiếc Porsche 911.

Chạy vượt lên, đâm thẳng vào đuôi xe taxi.

Lực đâm mạnh đến nổi gần như hất bay chiếc xe.

Cũng may Lâm Hiên đã dậm chân xuống sàn và ổn định xe.

“Mọi người giữ chặt dây an toàn!” Lâm Hiên nói, sau đó bắt đầu tăng tốc.

Kỹ năng lái xe của Lâm Hiên rất tốt.

Chiếc xe như con thoi chạy lẫn trong dòng xe, lách qua từng khe hở, tiến về phía trước.

Hai chiếc xe bám theo phía sau đều thuộc loại siêu xe, đua tốc độ với chiếc taxi Jetta mà Lâm Hiên đang lái không phải vấn đề gì.

Thế nhưng đang chạy trong đường thành phố đông đúc nên vẫn không thể bám sát được với xe của Lâm Hiên.

Một màn đua xe này, làm cho người qua đường sợ ngây người.

“Hồng Diệp, cô tới lái xe, tôi đi giết bọn họ!” Lâm Hiên nói với Hồng Diệp.

Hồng Diệp ngay lập tức đi từ ghế sau đến ghế phụ phía trước.

Tiếp theo, lại đổi vị trí cho Lâm Hiên.

Jetta là một chiếc xe nhỏ gọn, không gian bên trong rất nhỏ.

Mà Lâm Hiên cùng Hồng Diệp đều cao, vì vậy khi đổi chỗ không tránh khỏi việc cơ thể chen chúc nhau.


Đặc biệt là khi gặp những va chạm đột ngột.

Hồng Diệp trực tiếp ngồi trên người Lâm Hiên.

Thẩn thủ nhanh nhẹn chẳng mấy chốc đã ngồi vào ghế lái.

Chờ sau khi hồng diệp siêu điều khiển xe, Lâm Hiên liền trèo lên nóc xe Jetta.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn tài xế trên hai chiếc siêu xe.

Khoảnh khắc tiếp theo, hai cây ngân châm được ném ra.

Vút!
Ngân châm xuyên qua không khí, xuyên thủng kính xe thể thao, c ắm vào trán của người đang lái xe.

Hai chiếc siêu xe trong nháy mắt mất khống chế, lần lượt đâm xuyên lan can rồi lao xuống sông Giang Đô.

Lâm Hiên trở lại trong xe.

Tuy rằng anh không sợ những sát thủ này, nhưng vẫn rất rắc rối khi bị chúng theo khắp mọi nơi.

Hơn nữa anh không sợ ám sát, nhưng Diệp Ỷ, Tô Anh chỉ là người bình thường.

Anh cũng không thể luôn luôn ở bên cạnh hai người bọn họ.

Có vẻ như đã đến lúc dùng đến trợ giúp rồi.

Lâm Hiên lấy Thiên Sứ Lệnh từ túi càn khôn ra, bên trên đó có một số điện thoại.

Chỉ có chủ nhân của Thiên Sứ Lệnh mới biết điều này.

Lâm Hiên nhanh chóng bấm số rồi gọi đi.


Trong một tòa lâu đài khổng lồ.

Một mỹ nhân tuyệt sắc phương Tây đang nằm nghiêng trên chiếc giường lớn sang trọng rộng hai mét.


Cả căn phòng rực rỡ và lộng lẫy, ngay cả chiếc giường dường như cũng được làm bằng vàng.

Cô cao khoảng một mét tám, đường cong cơ thể vô cùng kinh người.

Đáng chú ý nhất chính là, ở trên lưng nàng, vậy mà lại có một đôi cánh trắng tinh.

Cô đội vương miện, khí chất tuyệt trần, cực kỳ giống một nữ hoàng thiên sứ.

Nàng đang nhắm mắt dưỡng thần.

Hai vị thị nữ với nhan sắc cũng không hề thua kém, mang theo cánh chim, đang bóp chân xoa vai cho nàng.

Trên mặt nàng mang theo một chút lười biếng, một chút nhàm chán.

“Leng Keng.”
Đột nhiên, điện thoại trên bàn cạnh giường reo lên.

Nghe tiếng điện thoại, Vương Thiên Sứ chợt mở mắt.

Đôi mắt xanh như biển, trong suốt.

Biểu tình của nàng lập tức trở nên có chút kích động, hơn nữa lại nghiêm trọng.

Nhẹ nhàng nhấc máy.

"Người hầu của ngài, Yessa xin cung kính nghe lệnh chủ nhân!” Nữ Vương Thiên Sứ vô cùng cung kính nói vào điện thoại.

“Cô là Nữ Vương Thiên Sứ đúng không? Tôi gặp phải chút phiền toái, cô giúp tôi phái vài người đến trợ giúp, thực lực tốt nhất mạnh một chút.” Lâm Hiên trực tiếp nói.

“Nghe giọng của ngươi, không giống như là chủ nhân của ta.

Ngươi là?” Yessa có chút nghi hoặc.

Chủ nhân của Thiên Sứ Lệnh là một lão giả cường đại, không thể nào lại là một tiểu tử như vậy được.

“Hiện tại tôi là chủ nhân của cô! Cô chỉ cần chấp hành mệnh lệnh là được!” Lâm Hiên nói.

"Vâng, chủ nhân! Yessa sẽ lập tức phái người tới ngay." Nữ Vương Thiên Sứ cung kính trả lời.

Một màn này, nếu bị Kỵ Sĩ Hắc Ám, hoặc là giáo đình, hoặc là đám người sa đọa kia nhìn thấy, tuyệt đối sẽ kinh hãi đến rụng răng.

Yessa - bá chủ phương tây, lại có thể dùng loại ngữ khí này nói chuyện với người khác?
Thật sự rất kinh khủng!

"Lát tôi sẽ gửi địa chỉ cho cô, đến tìm một người tên là Lâm Hiên là được." Lâm Hiên nói xong cúp điện thoại.

Đây là lần đầu tiên hắn sử dụng Thiên Sứ Lệnh, không biết có phải là dễ sử dụng như sư phụ nói hay không.

Ba ngày mỹ nữ thiên sứ, mặc cho hắn điều khiển.

"Truyền mệnh lệnh của ta, thiên sứ hộ vệ Lãng Tâm, Thiên Sứ Ngạn, nhanh chóng đi tới địa chỉ này, nghe theo chỉ thị của một người tên là Lâm Hiên !" Yessa ra lệnh.

"Vâng thưa nữ vương!”
Hai nữ thiên sứ cao khoảng một mét bảy lần lượt quỳ gối trước mặt Thiên Sứ nữ vương.

Sau khi hai nữ thiên sứ rời đi, Nữ Vương Thiên Sứ uể oải vươn vai.

"Thật nhàm chán, hay là, ta cũng đi chơi một chút nhỉ?"

Cùng lúc đó, một người đàn ông và một người phụ nữ đứng trên dây cáp thép của cây cầu.

Nam mặc áo đen, nữ mặc áo trắng, trên đầu đội mũ nhọn.

Rất giống hình ảnh của Hắc Bạch Vô Thường mà người ta thường thấy trong phim.

Người phụ nữ cúi người dựa vào ngực người đàn ông, quyến rũ nói: "Anh, xem ra tên kia có chút bản lĩnh.”
“Đúng thật là có chút bản lĩnh, đáng tiếc lại gặp phải hai anh em chúng ta…”
Ngay sau đó, hai người nhảy ra khỏi dây cáp.

Bang!
Trên sàn bê tông, trực tiếp xuất hiện hai cái hố nhỏ.

“Ăn mặc người không ra người, quỷ không ra quỷ đứng giữa đường.

Muốn chết hả?”
Một chiếc Land Rover thắng vội vàng, rít một cái rồi dừng lại trước mặt hai người, chửi bới.

Nữ nhân áo trắng dáng người cực tốt, vặn vẹo eo nhỏ đi đến cửa ghế lái.

Nở một nụ cười quyến rũ với người lái Land Rover nóng nảy.

"Còn rất xinh đẹp? Mẹ kiếp, em gái nhỏ, vừa rồi em dọa đến anh đây rồi, tính thế nào bây giờ hả?”
Anh chàng lái xe Land Rover dường như còn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.

Anh mắt tràn ngập hung hăng ttham lam nhìn khắp cơ thể của người phụ nữ đang mặc áo trắng.

Trong miệng hỏi ra một câu thô bỉ..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK