Một tướng quân không khác gì con kiến.
Để cho họ ra mặt làm nhân chứng cho Kim Hướng Thiên là chuyện căn bản không có khả năng!
Kim Hướng Thiên không đủ mặt mũi.
Cao thủ đại nội không đủ mặt mũi.
Thậm chí, mặt mũi nữ hoàng của Long Quốc cũng không đủ!
Cho nên, cao thủ đại nội mới quyết định trực tiếp cứu Kim Hướng Thiên ra khỏi phòng giam.
Nhưng Kim Hướng Thiên vậy mà lại không đi.
“Thiên Ly, ngươi xác định chỉ cần người trong Ẩn tộc làm nhân chứng thì có thể rửa oan khuất cho Kim bé bự chứ?” Lâm Hiên mở miệng hỏi.
“Có thể! Ta nói với ngươi như vậy đi, Lâm thiếu, chỉ cần có thể khiến cho người Ẩn tộc ra mặt, mặc kệ năm đó họ có trải qua chuyện này hay có liên quan gì đến chuyện này hay không thì đều có thể rửa sạch oan khuất Kim Hướng Thiên, chứng cứ tuy rằng trọng yếu, nhưng nhân chứng quan trọng hơn!” Lục Thiên Ly trầm giọng nói.
Hiển nhiên, với sự tôn quý của Ẩn tộc, nếu như đều nguyện ý làm nhân chứng chứng minh cho Kim Hướng Thiên.
Ngay cả khi Kim Hướng Thiên có tội thì cũng sẽ được phán vô tội.
Đây là ảnh hưởng của Ẩn tộc đối với thế tục.
Nghe Lục Thiên Ly nói, Lâm Hiên ngược lại cảm thấy yên lòng.
Anh thản nhiên nói: “Khi nào phiên tòa bắt đầu?”
“Ngày mai!”
“Được, vậy thì dựa theo thủ tục bình thường tiến hành xét xử đi!” Lâm Hiên nói.
“Hả?” Lục Thiên Ly nghe vậy ngây ngẩn cả người.
Nếu như dựa theo thủ tục phán xét bình thường thì có thể nói Kim Hướng Thiên phải chết là điều không thể nghi ngờ.
Chẳng lẽ Lâm Hiên cũng không còn cách nào sao?
Đúng vậy, đó là Ẩn tộc.
Tuy rằng Lâm Hiên là người trẻ tuổi có thiên phú nhất mà họ từng gặp qua.
Nhưng so với Ẩn tộc thì căn bản không tính là gì.
Tuy rằng gần đây Lâm Hiên náo loạn có thể nói là kinh thiên động địa.
Nhưng tin tức chỉ giới hạn ở Ẩn tộc!
Đối với Ẩn tộc mà nói, dù sao đây cũng là chuyện vô cùng xấu hổ, họ sẽ không để tin tức lan truyền ra ngoài.
Ảnh hưởng đến hình ảnh tôn quý của Ẩn tộc.
Cho nên, mặc dù Lâm Hiên sắp chọc thủng bầu trời Ẩn tộc thì trong thế tục lại không có tin tức gì.
Thậm chí, ngay cả công cụ tìm kiếm cũng không tìm được từ Lâm Hiên.
“Cứ làm theo là được!” Lâm Hiên không giải thích quá nhiều.
“Thế nào, Lâm Hiên…. Hắn có cách
nào không?” Vẻ mặt Kim Linh Khê khẩn trương nhìn Lục Thiên Ly.