Advertisement
“Ai có thể chứng minh ông ấy vô tội?” Ánh mắt Lâm Hiên sáng lên.
Advertisement
“Người duy nhất có thể chứng minh ông ấy vô tội lại không có khả năng ra làm chứng cho ông ấy!” Lục Thiên Ly thở dài nói.
“Thế nào? Các nhân chứng đã chết?” Lâm Hiên nhíu mày.
“Vậy thì không.” Lục Thiên Ly nói.
“Tại sao? Chẳng lẽ dùng mặt mũi của các ngươi cũng không thể mời họ ra?” Lâm Hiên nghi hoặc.
Với mặt mũi của năm người cao thủ đại nội, ai trong Long Quốc lại không mời được?
Chỉ sợ, cho dù là nữ hoàng cũng phải nể mặt mấy vị cao thủ đại nội.
“Lâm thiếu, ta nói thật cho ngươi biết, năm đó chỉ có vài người duy nhất có thể chứng minh Kim Hướng Thiên vô tội, toàn bộ họ đã gia nhập Ẩn tộc!” Lục Thiên Ly trầm giọng nói: “Lâm thiếu, ngươi cũng biết, đối với Ẩn tộc mà nói, cho dù là nữ hoàng cũng chưa chắc mời được họ, huống chi chỉ là chúng ta...”
Cái này giống như, một nhân viên vệ sinh trộm đồ.
Người duy nhất có thể chứng minh rằng ông đã không ăn cắp là tổng giám đốc.
Ai lại có mặt mũi lớn đến mức mời tổng giám đốc đến để
chứng minh cho một người nhân viên vệ sinh?