Mục lục
Báo Thù Của Rể Phế Vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vậy thì tốt rồi!” Cuối cùng Lâu Kim Hồng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.  

“Kỳ thật phu phân ngươi cũng không cần lo lắng, Lâm thiếu cũng chưa chắc để ý tới ta.” Lâu Cẩn tiếp tục nói.  

“Đúng vậy!” Lâu Kim Hồng rốt cục cũng yên lòng.  

Dù sao vợ và con gái của ông ta có tổng cộng năm mươi sáu người.  

Chưa chắc Lâm Hiên đã chọn trúng Lâu Cẩn.   

“Phu quân, vậy ta có đi không?” Lâu Cẩn chớp chớp mắt hỏi.  

“Đi đi đi!” Lâu Kim Hồng khoát tay áo.  

Lâu Cẩn xoay người, cuối cùng cũng dễ dàng thở phào nhẹ nhõm.  

Rốt cục cũng dỗ dành Lâu Kim Hồng xong.  

Dù sao, bà ta cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội bay lên trời này.  

“Chờ một chút!” Nhưng mà, ngay khi chân Lâu Cẩn sắp bước ra khỏi cửa phòng, âm thanh của Lâu Kim Hồng đột nhiên vang lên.  

Thân thể mềm mại của Lâu Cẩn lại run lên.  

Còn tưởng rằng Lâu Kim Hồng hối hận.  

“Làm sao vậy, phu quân?” Lâu Cẩn xoay người lại, trên mặt đã mang theo nụ cười mê người.  

“Trước tiên ngươi bồi ta một lát, lát nữa lại đi chuẩn bị sau!” Lâu Kim Hồng nuốt nước miếng nói.  

Tuy rằng xác suất Lâu Cẩn được Lâm Hiên lựa chọn không cao.  

Nhưng nếu chọn trúng thì sao?  

Ông ta dự định cùng vợ của mình ân ái một phen trước khi mở tiệc chiêu đãi Lâm Hiên.   

Lỡ như Lâu Cẩn thật sự được Lâm Hiên lựa chọn.  

Như vậy về sau, ông ta cũng không bao giờ có cơ hội làm như vậy lần nào nữa.  

“Phu quân, tuyệt đối không thể!” Tuy nhiên, Lâu Cẩn nghiêm mặt nói.  

“Vì sao?” Lâu Kim Hồng có chút không vui, không nghĩ tới, người vợ mà mình sủng ái nhất cũng không muốn thỏa mãn điều kiện cuối cùng của mình.  

“Phu quân, ngươi nghĩ lại mà xem, Lâm thiếu có thực lực gì, lấy thực lực của hắn, phàm là trên người ta lưu lại khí tức của ngươi dù chỉ một chút thì khả năng cao hắn sẽ nhận ra, đàn ông mà, ngươi hiểu đấy, cho dù hắn biết ta là vợ của ngươi, hắn cũng không muốn cảm nhận được khí tức của ngươi ở trên người ta.” Lâu Cẩn chậm rãi phun ra.

Thân thể Lâu Kim Hồng chấn động.  

Không thể không nói, Lâu Cẩn nói rất có đạo lý.  

“Nhưng mà, ngày hôm qua chúng ta...” Lâu Kim Hồng có chút không muốn buông tha.  

“Cho nên, lát nữa ta sẽ tắm rửa nhiều lần, còn phải dùng hương liệu ngâm nửa canh giờ, bảo đảm trên người ta sẽ không lưu lại bất kỳ khí tức nào của ngươi.” Lâu Cẩn nghiêm mặt nói.  

Nghe Lâu Cẩn nói xong, Lâu Kim Hồng biết, Lâu Cẩn đã quyết tâm.  

Hơn nữa, cách làm của Lâu Cẩn cũng là đúng.  

Vì để ông ta có thể tiếp tục làm tộc trưởng Lâu tộc.  

Sự hy sinh này là xứng đáng.  

“Vậy thì được rồi!” Cuối cùng Lâu Kim Hồng cũng chán nản nói. 

… 

“Ý ngươi là sao?” Lâm Hiên nghi hoặc nhìn về phía Lâu Kim. 

“Là như vậy, vì để bày tỏ lòng biết ơn đối với Lâm thiếu đã trợ giúp Lâu tộc, tộc trưởng chuẩn bị mời ngươi đến phủ của hắn, tự mình mở tiệc mời ngươi.” 

“Không đi!” Lâm Hiên xua tay, anh không có hứng thú với tộc trưởng Lâu tộc. 

“Chuyện là, Lâm thiếu, ngươi nên đi một chút đi, dù sao hắn cũng là tộc trưởng, nếu

ngươi không đi, ta cũng không tiện giải thích với hắn!” Vẻ mặt Lâu Kim khó xử nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK