“Ngăn hắn lại, ngăn hắn lại cho ta!” Liệt Hổ hướng về những tay sai của mình hạ lệnh.
Mặc dù trong lòng rất sợ hãi, những người của Liệt tộc vẫn đứng ra.
Đáng tiếc răng họ căn bản ngăn không được một chiêu của Lâm Hiên.
“Chúng ta liều mạng với hắn!”
Lúc này, những người thuộc Lâu tộc vốn đang bị bắt làm tù binh cũng thoát khỏi được trói buộc.
Bắt đầu phản công!
Mà người của hai Vương tộc kia đã bị quái vật đột nhiên xuất hiện này dọa cho vỡ mật.
Căn bản không có ý định ngăn cản.
Trong nháy mắt, đã bị người của Lâu tộc chém giết không ít người.
Nhưng khủng khiếp nhất vẫn là con quái thú hình người kia.
Móng vuốt sắc bén của nó quả thực so với vũ khí cao cấp của họ còn kh ủng bố hơn.
Một móng vuốt là có thể đánh bay họ ra ngoài.
Cho dù họ có mang vũ khí hay một người đàn ông lực lưỡng.
Mặc kệ ngươi là Chuẩn Thánh hay là Chân Thánh, đều là trực tiếp bị tiêu diệt.
Nó chỉ đơn giản là không thể đánh bại.
"Ah! Cứu tôi!”
“Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy!”
"......"
Người của hai vương tộc bị giết khóc gọi cha gọi mẹ ầm ĩ.
Chỉ trong một vài phút thôi.
Người hai tộc tới tấn công Lâu tộc, tất cả đều bị chém giết.
Trong đó, có hơn phân nửa, đều là bị quái vật hình người kia chém giết hết.
Tiếc nuối duy nhất chính là Liệt Hổ vẫn thừa dịp loạn chạy trốn được.
Dù sao, Lâm Hiên hóa thú sau đó, tuy rằng còn giữ lại một phần ý thức, nhưng so với lúc hắn còn tỉnh táo thì còn kém xa.
Hắn miễn cưỡng có thể phân ra ai là quân địch, ai là quân ta.
Nhưng để cho hắn chuyên tâm đuổi theo Liệt Hổ, quả thực là không có khả năng.
Nhưng chạy trốn thì đã sao?
Cho dù Liệt Hổ có trốn đến
chân trời góc biển, anh cũng phải tìm ra hắn mà gi3t chết!