Mục lục
Báo Thù Của Rể Phế Vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Huyết Khí Hộ Rhể kích phát, hơn mười thị vệ đều bị chấn hộc máu bay ngược ra ngoài.  

Tiếp theo đó, Lâm Hiên đi về phía Ngao Thịnh.  

Ở trong mắt hắn, cũng không có đại thần nghị chính gì, một tay che trời cái gì.  

Hắn chỉ biết, bất cứ ai dám làm sư tỷ hắn khó xử, đều đáng chết!  

Vì thế, Lâm Hiên chuẩn bị cứ thế gi ết chết Ngao Thịnh.  

“Không được!” Giọng nói của Long Ý nữ hoàng vang lên.  

Mặc dù nàng cũng muốn Ngao Thịnh chết. Nhưng ảnh hưởng của Ngao Thịnh đối với hoàng cung quá lớn.  

Một khi Ngao Thịnh chết. Sợ rằng sẽ gây náo loạn cả hoàng cung. Nếu như có thể động đến hắn, nàng đã sớm động rồi.  

Lâm Hiên quay đầu lại nhìn Long Ý.  

Anh nhìn ra được, sư tỷ rõ ràng rất chán ghét người này. Nhưng tại sao, không để anh giết hắn?  

Long Ý lắc đầu với Lâm Hiên.  

Cuối cùng, Lâm Hiên vẫn là buông Ngao Thịnh ra.  

Hắn dù sao cũng không hiểu vương quyền, không biết quan hệ lợi hại bên trong.  

Không thể bởi vì mình trong lúc nhất thời xúc động mà hại sư tỷ.  

Lúc này trong lòng Ngao Thịnh đang cực kỳ sợ hãi.  

Bởi vì, hắn có thể cảm giác được, Lâm Hiên vừa rồi là thật muốn giết hắn.  

Ngay khi hắn đang thầm cảm thấy may mắn. Lâm Hiên đột nhiên nắm lấy cổ áo của hắn.  

Bốp một cái, liền cho hắn ăn một cái bạt tai. Hơn nữa cũng không dừng lại, mà là tát liên tiếp mười mấy cái.  

Không thể giết, vậy đánh một trận chắc cũng không thành vấn đề chứ?  

Cát Thịnh thiếu chút nữa bị tát đến chấn động não.  

Bị Lâm Hiên ném xuống đất như ném một con chó. Sau đó Lâm Hiên mang theo Long Ý cùng rời đi.  

Hiển nhiên, chuyện như vậy đã xảy ra, đã không thể ở nơi này tiếp tục chơi bời nữa.  

Mà những người khác, nhìn về phía Lâm Hiên, đều là tràn đầy kính sợ  

Trong số họ, có người biết Ngao Thịnh, có người không.  

Nhưng nhìn từ hộ vệ của Ngao Thịnh, toàn bộ đều là Cẩm Y Vệ, là có thể nhìn ra được.  

Người này tuyệt đối là chức cao vọng trọng.  

Nhưng, vẫn bị Lâm Hiên tát như vậy.  

Mặc dù, lúc này Ngao Thịnh vô cùng phẫn nộ. Nhưng hắn lại không dám nói một câu.  

Sợ Lâm Hiên đột nhiên quay lại, đem hắn giế t chết.  

Sau khi xác định Lâm Hiên đã rời đi, hắn mới tức giận gầm lên:  

"Điều tra cho ta, người nọ rốt cuộc là ai. Sau khi tra được, ta muốn tru di cửu tộc hắn, không, tru di thập tộc hắn cho ta!!!”  

Đáng tiếc, Ngao Thịnh cũng sẽ không tra được.  

Bởi vì, Lâm Hiên cũng đã dịch dung.  

Lúc này điện thoại của  Ngao Thịnh vang lên. Là những sát thủ hắn ta đã phái đi gọi về báo tin.  

"Cái gì? Bên cạnh nữ hoàng còn có cao thủ? Giết hết tất cả người của chúng ta? Chẳng lẽ là đại nội cao thủ đã tìm đến?"  

Khuôn mặt sưng thành đầu lợn của Ngao Thịnh càng thêm âm u.  



Ngao Thịnh nói xong, suy nghĩ một chút lại nói: "Gọi Độc nương tử tới đây!”  

Độc nương tử chính là một con át chủ bài dưới tay Ngao Thịnh.  

Cô ấy cực kỳ giỏi trong việc sử dụng độc.  

Đáng sợ nhất chính là, bản thân nàng cũng là một thân độc dược.  

Tóc cô có độc. Da của cô cũng có độc tính cao. Nước bọt của cô cực kỳ độc.  

Mỗi một bộ phận trong cơ thể nàng, thậm chí mỗi một tế bào, đều tràn ngập kịch độc!  

Người bình thường, chỉ cần chạm vào thân thể của nàng, sẽ mất mạng.  

Võ giả bình thường, tiếp xúc với nước bọt của nàng, sẽ mất mạng.  

Võ giả cường đại, đụng phải máu của nàng, cũng sẽ mất mạng.  

Đương nhiên, nơi độc hại nhất chính là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK