Mục lục
Báo Thù Của Rể Phế Vật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái gì, lão già này lại dám cự tuyệt tiểu Nguyệt, tiểu Nguyệt chính là nữ nhân xinh đẹp nhất của Lâu tộc chúng ta!"  

"Là đẹp thứ hai!"  

"Tốt tốt tốt, là đẹp thứ hai đi, nhưng mà Lôi Thiên Quân không phải vẫn thèm nhỏ dãi tiểu Nguyệt của chúng ta sao? Mấy chục năm nay, hắn đến Lâu tộc ta thăm dò nhiều lần, đều bị chúng ta từ chối, sao hắn có thể cự tuyệt tiểu Nguyệt?"  

Tất cả mọi người đều không hiểu được.  

Không rõ vì sao Lâu Kim dẫn Lâu Mãn Nguyệt trở về.  

"Lôi Thiên Quân đương nhiên muốn cưới tiểu Nguyệt, chỉ là hắn không có cơ hội đó." Lâu Kim cười tủm tỉm nói.  

Hắn cũng không có ý định lập tức nói ra chuyện Lôi tộc bị diệt.  

Trêu chọc mấy lão già này chút rồi nói sau.  

"Ý ngươi là sao? Đúng rồi trưởng lão Kim, lần này ngươi mang theo mấy người ngoài trở về, là có ý gì?" Tộc trưởng Lâu Kim Hồng trầm giọng hỏi.  

"Bọn họ là người ta mời tới đánh chết dị thú!" Lâu Kim trả lời.  

"Cái gì?" Nghe Lâu Kim nói, sắc mặt tất cả mọi người đại biến.  

Nhất là tộc trưởng Lâu Kim Hồng, hắn tức giận nói: "Lộn xộn, quả thực lộn xộn!"  

"Ta tìm được viện trợ, sao các ngươi còn mất hứng?" Lâu Kim hơi sững sờ.  

"Trưởng lão Kim, chúng ta là cho ngươi đi kết thân với Lôi tộc, ngươi mang về cho ta một thằng nhóc chưa mọc long làm gì?"  

"Chẳng lẽ, ngươi đã nói cho hắn biết chuyện dị thú?"  

"Trưởng lão Kim, ngươi hồ đồ rồi! Lỡ như tin tức dị thú bị những tộc quần cường đại khác biết được, Lâu tộc chúng ta sẽ không uống được một ngụm canh nào đấy!"  

"Ngươi nói cho hắn biết lúc nào? Hiện tại, ngươi lập tức đi giết hắn!"  

Một đám trưởng lão Lâu tộc vô cùng kích động.  

Lâu Kim đã sớm đoán trước phản ứng của mấy lão già này.  

Trong lòng tự nhủ, nếu ta có bản lĩnh giết hắn còn làm thân với Lôi tộc làm gì?  

Trực tiếp tự mình đi làm thịt dị thú cho rồi.  

"Mọi người đừng kích động, ta biết các người đang lo lắng điều gì, yên tâm đi, Lâm Hiên là người yêu của Mãn Nguyệt nhà ta." Lâu Kim nói.  

"Cái gì? Ngươi nói người ngươi mang về tên là Lâm Hiên?"  

"Đúng là tên Lâm Hiên, sao vậy?" Lâu Kim sửng sốt.  

"Lâm Hiên, không phải là thằng nhóc cuồng vọng giết đại biểu Lôi tộc ở hội tuyển chọn thiên tài sao? Sao ngươi lại mang hắn đến Lâu tộc, nếu Lôi tộc biết chuyên này, Lâu tộc chúng ta sẽ gặp phải phiền toái lớn!" Một gã trưởng lão khó chịu nói.  

"Yên tâm đi, Lôi tộc sẽ không tìm chúng ta gây phiền toái, hơn nữa là vĩnh viễn không làm được!" Lâu Kim cười nói.  

"Tại sao?"  

"Bởi vì... Lôi tộc, đã bị diệt!" Lâu Kim rốt cục ném ra quả bom nặng ký này.  

"Lôi tộc bị diệt? Trưởng lão Kim, ngươi đùa ta sao?"  

Một đám lão già Lâu tộc, nhao nhao cho rằng Lâu Kim đang nói giỡn.  

Dù sao, chỉ có Ẩn tộc mạnh hơn Lôi tộc mới có thể tiêu diệt Lôi tộc.  

Nếu có Ẩn tộc muốn ra tay với Lôi tộc, Lâu tộc không có khả năng không biết được chút tin tức nào.  

"Vâng, không có Ẩn tộc ra tay đối phó Lôi tộc, nhưng các ngươi đã

quên, không lâu trước đó, Lâm Hiên từng nói muốn tiêu diệt Lôi tộc." Kim Lâu lại tung ra một quả bom nặng ký. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK