Nếu chẳng may sát thủ Lôi tộc lại đến, Hà Hoan cùng Đinh Đang cũng không ứng phó được.
Lâu Mãn Nguyệt không hổ là lão yêu quái sống không biết bao nhiêu năm, liếc mắt một cái liền nhìn ra lo lắng trong lòng Lâm Hiên.
Thản nhiên nói: "Yên tâm đi, Ẩn tộc đều rất kiêu ngạo, có thể phái một gã Võ Tôn đến đối phó ngươi, đã là đề cao ngươi rồi. Nhưng không ngờ ngươi chẳng những không chết, còn có thể tiêu diệt được hắn, nhất định đối phương sẽ đánh giá lại thực lực của ngươi.”
“Hơn nữa, Ẩn tộc chúng ta, bình thường sẽ không sử dụng những thủ đoạn cấp thấp, uy hiếp người bên cạnh địch nhân, nếu muốn giết ngươi, vậy nhất định chỉ nhắm vào ngươi. "
“Vậy được rồi..." Sau khi nghe Lâu Mãn Nguyệt nói, Lâm Hiên rốt cuộc gật gật đầu.
Hắn thật sự tò mò chuyện giữa vị nữ tử truyền kỳ này cùng Sát Đế sư phụ.
Hơn nữa, hắn cũng muốn có thể từ trên người Lâu Mãn Nguyệt, hiểu rõ một chút sự tình về Ẩn tộc.
Vì sao Ẩn tộc này lại mạnh như vậy.
"Mượn nam nhân của hai người một chút, hai người không có ý kiến chứ?" Lâu Mãn Nguyệt nhìn về phía Hà Hoan cùng Đinh Đang.
Hai nàng đều lắc đầu.
Dù sao, Lâu Mãn Nguyệt chính là đại biểu Lâu tộc - gia tộc mạnh nhất trong hai mươi Ẩn tộc nha.
Thực lực, hơn phân nửa cũng là cấp bậc Võ Tôn.
Họ dám nói không à?
"Ta sẽ sớm trở về." Lâm Hiên một bên đem quần áo bên ngoài mặc vào, một bên hướng về phía hai nàng nói.
Hà Hoan cùng Đinh Đang tiến tới, giống như nàng dâu nhỏ, đồng thời giúp Lâm Hiên sửa sang lại quần áo.
"Đi sớm về sớm."
Hà Hoan khẽ hôn lên mặt Lâm Hiên, trên mặt tràn đầy yêu thương.
Đinh Đang bên cạnh cũng không chịu thua kém làm theo.
Chứng kiến cảnh tượng này, Lâu Mãn Nguyệt sao lại không biết, hai tiểu nha đầu này đang tuyên thệ chủ quyền với nàng.
Vài phút sau.
Lâm Hiên cùng Lâu Mãn Nguyệt đi tới một tòa nhà có mái ngói lưu ly.
Hai người ngồi cạnh nhau trên mái nhà, trong tay mỗt người mang theo một bình rượu.
Là Lâu Mãn Nguyệt tự tay ủ.
Còn chưa mở nắp bình, Lâm Hiên đã ngửi được một cỗ hương thơm nồng đậm.
Làm cho hắn cảm thấy lâng lâng.