Dương Duy trừng to hai mắt, lẩm bẩm: "Nguy rồi, vừa rồi mình mới mắng hắn ta!"
Chỉ có Diệp Huyền là mang vẻ mặt khinh thường, cười nói: "Ha ha, quả nhiên là người nhà họ Phùng đến. Khó trách hơi thở của người này nặng nề hung ác như vậy."
"Diệp Huyền!" Trong lòng Trương Vũ Hà lo sợ bất an, nhưng thấy Diệp Huyền đã đi về phía trước, ông không còn cách nào khác đành phải đi theo!
"Ồ, là anh Triệu Mẫn sao, tôi là Trương Vũ Hà, không biết sao anh lại đến đây thế?"
"Tôi tới giết hắn!" Trong mắt Triệu Mẫn lóe lên ánh sáng lạnh lão, nhìn chăm chằm vào Diệp Huyền!
"Diệp Huyền và tôi là bạn bè, không biết anh có thể nể mặt tôi..."
Tuy nhiên, Trương Vũ Hà mới nói được nửa chừng thì Triệu Mẫn đã không chút khách khí nói: "Bác sĩ Trương, tôi có thể tha cho ông một mạng, nhưng Phùng 'Tam gia có lệnh, nhất định phải giết chết Diệp Huyền!"
Trương Vũ Hà lập tức hít một hơi khí lạnh, thật sự là Phùng Tam giaI
Trong toàn bộ nhà họ Phùng, e rằng chỉ có một mình Phùng Phi Hải là có bản lĩnh khiến Triệu Mẫn gọi một tiếng “gia”!
Thật sự là ông ta!
Mật báo của Lưu Công Thiên quả nhiên là chính xác!
Nhà họ Phùng muốn giết Diệp Huyền!
Dương Duy không dám chần chờ: "Chị Thanh Nham đã dặn, chỉ cần Diệp Huyền đại ca gặp nguy hiểm thì nhất định phải báo cảnh sát đến xử lý càng sớm càng tốt!"
"Dương Duy, không cần báo cảnh sát phiền phức như vậy, chuyện này sẽ giải quyết sớm thôi."
"Bác sĩ Trương, Vấn Thanh, các người lùi lại một chút."
Vẻ mặt Diệp Huyền bình tĩnh, dường như không coi trọng Triệu Mẫn chút nào!
"Diệp Huyền..." Trương Vũ Hà không giấu nổi sự lo lắng: "Triệu Mẫn này tuyệt đối là cao thủ, cậu phải cẩn thận!"
"Dáng người đúng là rất cao." Diệp Huyền cười khẽ: "Nhưng xét về thực lực thì vĩnh viễn cũng không có khả năng so sánh với tôi!"
Triệu Mẫn nghe vậy thì lập tức cười dữ tợn: "Cậu còn trẻ, không ngờ lại ăn nói ngông cuồng như vậy!"
Diệp Huyền cười nhạt: "Tôi chỉ đang bàn luận một chút."
Trong mắt Triệu Mẫn hiện lên sát khí: "Vậy thì để tôi nhìn xem một chút, xem miệng cậu lợi hại hay là nắm đấm của tôi mạnh hơn!"
Bang!
Triệu Mẫn đá chân, một tiếng nổ lớn đột nhiên nổ ra trên không trung!
'Trên mặt Diệp Huyền vẫn mang theo nụ cười nhẹ, không nhúc nhích, cứ như vậy thoải mái trực tiếp đấm ra một quyền!
Bùm!
Trong chớp mắt, nắm đấm của Diệp Huyền và Triệu Mãn va chạm kịch liệt!
Tuy nhiên, biểu cảm của Triệu Mẫn đột nhiên thay đổi, trong mắt lộ ra vẻ chấn động dữ dội!
Hóa ra, vừa rồi sau khi hai nắm đấm va chạm, năm ngón tay của Triệu Mẫn trực tiếp bị chấn động đến mức. xương cốt vỡ vụn!
"AI" Triệu Mẫn sợ tới mức lập tức hít vào một hơi, cảm giác đau đớn trên tay khiến toàn thân gã run rẩy, kinh hãi trừng mắt nhìn Diệp Huyền!
Triệu Mẫn gã trên giang hồ được gọi là năm đấm sắt, sức mạnh như trâu, với một đôi năm đấm, khó tìm được đối thủ!
Nhưng bây giờ, sau khi đấm đối đấm với một thanh niên, năm ngón tay lập tức gấy xương?!
"Rốt cuộc mày là ai?" Lúc này, cho dù Triệu Mẫn có ngu ngốc đến mấy thì cũng đoán được người trẻ tuổi đối diện tuyệt đối không phải người bình thường!
Diệp Huyền không khỏi cười nhạt một tiếng: "Tôi tên là Diệp Huyền."
"Tao hỏi thân phận của mày!" Triệu Mẫn tức giận gầm lên, muốn nhờ vậy để ổn định cảm giác khủng hoảng dâng trào dữ dội trong lòng!
"Anh không xứng được biết." Nói xong, Diệp Huyền lập tức biến mất!
Hai mắt Triệu Mẫn mở to kinh hãi, sau đó gã nhìn thấy một bóng đen giống như bóng ma lắc lư trước mặt, sau đó... Bùm!
Triệu Mẫn đột nhiên cảm thấy ngực mình như bị một chiếc xe tăng khổng lồ cán qua!