“Thần linh phù hộ, đừng để tiểu thư gặp rắc rối gì..." Vương Tiểu Vũ trong lòng không ngừng cầu nguyện.
“Nghe nói tiền bối Phiên Chiến Vương ở bên trong, chúng ta đi chào hỏi trước đi, sau đó đối phó với Diệp Huyền saul”
Tiêu Băng Tuyết trong lòng đã có kế hoạch, vì thế cô tràn đầy tự tin bước vào Thủy Long cư cùng với hai vị phó quan của mình!
Chỉ thấy ở bên trong Thủy Long cư, nhiều người nổi tiếng đang nhiệt tình trao đổi, cực kỳ náo nhiệt. Người quan trọng nhất tối nay, Phiền Chiến Vương, đang ngồi trên sảnh cao mặc bộ đồ thời Đường, trò chuyện vui vẻ với những người đồng đội cũ của mình.
Tuy đã già nhưng đôi mắt hắn vẫn sáng ngời uy lực, đôi lông mày rậm đã bạc trắng khiến hắn càng trông uy nghiêm hơn. Hơn nữa, thân thể cường tráng của hắn không hề suy yếu do tuổi tác mà dường như có nhiều sinh lực hơn, điều này. cho thấy việc tu luyện của hắn đã đạt đến trình độ biến hóa. Sở dĩ Phiền Chiến Vương được gọi là Chiến vương không phải vì chiến công quân sự lẫy lừng của hắn mà là để khẳng định sức mạnh chiến đấu của hắn. Vị nguyên lão này quả thực rất mạnh mết!
Bốn tên thị vệ trung niên đứng ở phía sau hắn, mỗi người đều có ánh mắt nghiêm nghị, luôn để mắt tới người đi ngang qua, để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho Phiền Chiến Vương. Hơn nữa, lúc này Diệp Huyền đang ở bên cạnh Phiền Chiến Vương!
Và vị trí này gần như là vị trí trung tâm!
“Diệp Huyền, cậu có thể bớt thời gian tới đây, lão phu tôi rất là vui.”
Phiền Chiến Vương nở nụ cười, nắm tay Diệp Huyền mười phần thân thiện.
“Ha ha.” Diệp Huyền bình tĩnh cười: “Chúng ta quen biết nhiều năm, hơn nữa ông còn tặng cho tôi Thủy Long Cư, thân là hậu bối, tôi không có lý do gì mà không tới.”
“Cậu quá khiêm tốn rồi.”
Phiền Chiến Vương không giấu được nụ cười, một số vị lão tiền bối tụ tập ở bên cạnh Diệp Huyền, vui vẻ trò chuyện!
Nhìn thấy cảnh tượng này, những người không hiểu rõ tình huống có thể sẽ cho rằng nhân vật chính đêm nay chính là Diệp Huyền!
Về phần các quan chức cấp cao của Dương Thành như cục trưởng Hình, bọn họ thậm chí còn không có tư cách để tiến lên nói chuyện!
Tuy nhiên, họ không hề phàn nàn gì, thỉnh thoảng còn nhìn Diệp Huyền và những người khác với vẻ cung kính và sùng bái. Diệp Huyền chỉ khẽ gật đầu hoặc nâng ly lên với họ cũng đủ khiến họ phấn khích rồi.
“Mọi người nhìn xem, Diệp Huyền thật sự không đơn giản!”
Lâm lão gia đang ngồi ở bàn khách, nhìn những quản lý cấp cao vây quanh Diệp Huyền, không khỏi thở dài. Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu cũng rất hưng phấn!
“Tôi đã sớm đoán được Diệp Huyền không phải người bình thường, nhưng không ngờ thân phận của cậu ta lại kinh người như vậy!”
“Cậu ta thực sự có mối quan hệ rất thân thiết với Phiên Chiến Vương! Hơn nữa Phiền Chiến Vương dường như đối với cậu ta rất là tôn trọng.”
Bọn họ thì thầm thảo luận, trong khi đó Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh nhìn Diệp Huyền với ánh mắt ngưỡng mộ.
“Người đàn ông mà chúng ta thích quả nhiên là cực kỳ xuất chúng..” Hai người nhìn nhau và mỉm cười, trong mắt họ đem theo tình ý sâu đậm.
Những vị khách chưa từng gặp mặt Diệp Huyền cũng rất tò mò Diệp Huyền là ai, đều chủ động mỉm cười chào hỏi.
Mà những cảnh tượng này rơi vào mắt Tiêu Băng Tuyết càng khiến cô thêm tức giận hơn.
“Không phải chỉ là có chút liên quan đến Huyền Hạo sao? Hắn thế mà lại trở thành mục tiêu để mọi người truy đuổi, thật sự rất đáng buồn.”
Tiêu Băng Tuyết điều chỉnh cảm xúc, sau đó đi tới chỗ Phiền Chiến Vương, cung kính làm lễ chào:
“Tiêu Băng Tuyết, rất hân hạnh gặp được Phiền Chiến đại nhân!” “Ha ha...”
Phiền Chiến Vương liếc nhìn Tiêu Băng Tuyết, cười nói: “Cô chính là con gái của Tiêu Tây Hổ đấy à? Thật sự là đáng vui mừng nha!”
“Hả?” Tiêu Băng Tuyết hơi giật mình: “Phiền Chiến Vương tiền bối, đáng mừng chuyện gì ạ? Chẳng lẽ là vì tôi vừa mới thăng chức sao?”
“Ha ha...”
Phiền Chiến Vương lắc đầu cười mà nói: “Việc cô lập được quân công là điều tất nhiên. Sở dĩ tôi chúc mừng cô là vì hôn ước giữa con và Diệp Huyền!”
“Khụ khụ...”
Diệp Huyền suýt chút nữa phun ngụm rượu vừa mới đưa vào miệng ra ngoài, không ngờ Phiền Chiến Vương lại nhắc đến chuyện này!
Mà sắc mặt Tiêu Băng Tuyết lại chuyển sang lạnh lùng mà nói: “Phiền Chiến Vương tiền bối, ngài còn chưa biết, tôi đã yêu cầu hủy bỏ hôn ước rồi ạ.”
Phiền Chiến Vương và những người khác không khỏi thầm kinh ngạc: “Hủy hôn ước sao? Chuyện gì xảy ra vậy?”