“Nhớ kỹ rồi!”
Nghe Diệp Huyền nói tha thứ cho mình, Trương Vấn Thanh và Lâm Thanh Nham không khỏi bật cười!
'Tâm tình Diệp Huyền rất tốt, ôm vai mỹ nữ như hương như ngọc: “Nào, chúng †a cạn ly!”
“Phục rồi, không phục không được...”
Dương Duy nhìn thấy rồi cười khúc khích, trong lòng thầm nghĩ ngay cả loại phụ nữ mạnh mẽ như Lâm Thanh Nham hắn cũng trị được làm cho cô phục tùng, đại ca chính là đại ca, đại ca vĩnh viễn trâu bò!
“Dương Duy, cậu còn ở đây cười ngây ngô làm gì, đi sang một bên!”
Lâm Thanh Nham lườm anh ta một cái, trong ánh mắt tràn đầy oán giận đối với anh ta!
“Tôi hiểu rồi!”
Dương Duy lập tức lôi kéo bốn người phụ nữ đi đến ghế dài bên kia, xoa cánh tay đau đớn: “Khi nào thì mình mới có thể ưu tú như đại ca chứ?”
Bốn người đẹp đối với tình cảnh như vậy lại thấy nhưng không thể trách, lôi kéo tay Dương Duy cười an ủi nói:
“Anh trai đừng buồn bực, anh còn có tụi em nha, nào, chúng ta cùng nhau uống rượu!”
“Ha ha, vẫn là các em hiểu anh:
Dương Duy lập tức hết buồn bực, cùng các người đẹp uống rượu vui vẻ!
Rượu sâm banh, rượu ngon, hết sức vui vẻ!
Diệp Huyền cũng uống vô cùng tận hứng, Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh vốn có dung nhan tuyệt vời, lại bởi vì uống không ít rượu ngon, mà giờ phút này hai mắt hai người họ say mông lung, mỹ nhân đỏ ửng, quả thực câu hồn đoạt phách!
Hơn nữa đêm nay hai người ăn mặc vô cùng gợi cảm, cặp đùi đẹp cùng với trước ngực mềm mại dán trên người Diệp Huyền đong đưa qua lại, càng ghẹo chết người!
“Vãn Thanh và Thanh Nham mỗi người một vẻ, mỗi người một vẻ đẹp, thật sự là quá đẹp..."
Diệp Huyền trong lòng kích động, hô hấp cũng trở nên nóng rực, năm chặt tay hai đại mỹ nữ:
“Chúng ta đều uống không ít rượu rồi, hay là ba người chúng ta bây giờ trở về ngủ đi?”
Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh tuy rằng mắt đã say đến mông lung, nhưng vẫn còn một chút tỉnh táo, bây giờ lại nghe được Diệp Huyền nói như vậy,
trong mắt cũng không nhịn được nổi lên vẻ ngượng ngùng!
Bọn họ đương nhiên biết Diệp Huyền nói ngủ không phải cái loại ngủ đơn thuần này!
“Diệp Huyền, nhìn bộ dạng gấp gáp của anh kìa...”
Lâm Thanh Nham cười khanh khách, không ngừng ở bên tai Diệp Huyền hà hơi như cỏ lan, ngự tỷ nhập vào người:
“Kỳ thật em cũng chờ anh nói những lời này đã lâu...”
Lâm Thanh Nham nói thẳng ra, lập tức khiến trái tim Diệp Huyền đập mạnh, toàn thân trở nên nóng bỏng!
“Thanh Nham như vậy, thật sự là mê chết người...”
Diệp Huyền dùng sức ôm cái eo nhỏ nhắn của cô!
Ai ngờ Lâm Thanh Nham lại như con rắn nước, quấn lấy thân thể Diệp Huyền! Bên kiat
Mặt mũi Trương Vấn Thanh cũng ửng đỏ, mắt say đến mông lung, thấp giọng oán trách nói:
“Anh Diệp Huyền, đêm nay anh muốn mượn rượu hành hung chúng em sao?”
Trương Vấn Thanh như con chim nhỏ nép vào người hắn và nét ngự tỷ của Lâm Thanh Nham là hai mặt vô cùng khác nhau!
Đôi mắt đẹp của Trương Vãn Thanh lúc này đều là sự quan tâm dịu dàng đối với Diệp Huyền!
Trương Văn Thanh như vậy, khiến trái tim Diệp Huyền đập mạnh một cái!
“Vãn Thanh như con chim nhỏ nép vào người, ngoan ngoãn phục tùng, cũng vô cùng chết người!”
Hai tay Diệp Huyền đồng thời ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của mỹ nhân, cười đến rất vui vẻ:
“Tiểu bảo bối, đêm nay anh muốn giở trò xấu với các em rồi!” Hai đại mỹ nữ không khỏi phì cười, dưới sự trợ giúp của rượu ngon, hai người cũng càng thêm to gan, hướng về phía Diệp Huyền, thể hiện tình yêu của mình đối với hắn!
Nhưng quy củ khuôn phép kia cũng đã sớm bị hai người họ ném lên chín tầng mây!
Vui chơi phải kịp thời, nhất là với người mình yêu nhất!
“Chúng ta trở về... Ngủ thôi!”
Diệp Huyền ôm hai đại mỹ nữ như thiên tiên, xuân phong đắc ý rời khỏi quán bar!
Trong lòng hắn vô cùng vui vẻ, chuyện hắn luôn mong muốn, cuối cùng cũng đã xảy ra!