Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngô Long Tôn vô cùng tức giận, không kiềm chế được, liên tiếp nổ ba phát súng vào đầu Diệp Huyền!

Đùng đùng đùng! Tiếng súng nổ vang lên khiến màng nhĩ Ngô Long

Tôn chấn động, ba viên đạn bản thẳng về phía Diệp Huyền!

Nhưng một cảnh tượng khó tin đã xảy ra!

Khi ba viên đạn còn cách Diệp Huyền chỉ mười centimet thì đột nhiên chúng dừng lại trên không trung, giống như thời gian và không gian cũng dừng lại, treo lơ lửng trên không trung trước mặt Ngô Long Tôn!

“Tại sao có thể như vậy?!”

Hai mắt Ngô Long Tôn kinh hãi mở to, khẩu súng trong tay rơi xuống đất!

“Đủ rồi, chịu chết đi.”

Bàn tay Diệp Huyền vung lên, ba viên đạn lập tức Ì đảo ngược một trăm tám mươi độ, bản thẳng vào tim 9. Ngô Long Tôn, giết chết hắn ta trong nháy mắt!

“Reng reng.”

Lúc này, điện thoại của Diệp Huyền reo lên, là Trương Vãn Thanh gọi đến: “Anh Diệp Huyền, không phải chúng ta đã nói là sẽ leo núi sao, bây giờ anh đang ở đâu?”

“Tôi sẽ đến đó ngay.”

Nghe giọng nói ngọt ngào và mềm mại của Trương °. Văn Thanh, trong lòng Diệp Huyền rất vui vẻ.

Lâm Thanh Nham đoán không sai, Diệp Huyền thật sự muốn đi leo núi với Trương Vấn Thanh. Có thể là khi Trương Vãn Thanh đưa điểm tâm cho Diệp Huyền vào buổi sáng, hai người đã hẹn trước rồi. “Văn Thanh.”

Diệp Huyền cười nói: “Lúc trước chúng ta cùng nhau đi chơi, cô mặc quần yoga rất đẹp, lần này tôi muốn nhìn thấy cô mặc như vậy, có được không?”

Ở đầu dây bên kia, Trương Vãn Thanh đỏ mặt thấp giọng nói: “Anh Diệp Huyền, tôi đột nhiên cảm thấy anh hơi, hơi háo sắc!”

Diệp Huyền cũng rất hào phóng cười một tiếng: “Vãn Thanh, đó là bởi vì cô quá xinh đẹp, dáng người hoàn mỹ. Nhưng nếu cô không muốn mặc thì tôi cũng không miễn cưỡng.”

“Không phải, anh đừng hiểu lầm...”

Trương Vãn Thanh vội vàng trả lời, sau đó có chút ngại ngùng nói: “Thật ra... Tôi đã mua một vài chiếc quần yoga với nhiều màu sắc khác nhau, nghĩ rằng sẽ mặc trước mặt anh... Nếu anh thích thì đương nhiên tôi sẵn lòng...”

Trong đầu Diệp Huyền lập tức hiện lên hình ảnh đầy cám dỗ kia, hô hấp trở nên khô nóng: “Vấn Thanh, thì ra cô muốn dùng sắc đẹp quyến rũ tôi? Để xem tôi trị cô thế nào..."

Mặt Trương Vãn Thanh lập tức đỏ lên, cô nhanh chóng giải thích: “Tôi, tôi không nghĩ như vậy! Anh Diệp Huyền, anh thật xấu xa, tôi không nói chuyện với anh nữa...

Trương Vãn Thanh nói xong, không giấu nổi sự ngại ngùng của mình, sau khi cúp điện thoại, cô sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, phát hiện mặt mình đã nóng hổi!

“Ha ha”

Diệp Huyền trêu đùa Trương Vãn Thanh xong, tâm trạng càng thoải mái hơn, hắn không nhìn thi thể của Ngô Long Tôn, đi thẳng ra ngoài.

Vài phút trôi qua, vệ sĩ mà Ngô Long Tôn bỏ ra rất nhiều tiền để thuê canh gác mới mở cửa phòng ra, hoàn toàn sửng sốt:

“Ngô tổng? Ngô tổng thực sự đã bị giết! Chuyện lớn rồi...”

Không lâu sau, Diệp Huyền đã đến phòng khám của bác sĩ Trương, điều khiến hắn ngạc nhiên là trùm đất Giang Kim Bưu cùng vợ và hai cha con nhà họ Lưu, Lưu Công Thiên đều ở đây.

“Mọi người cùng nhau uống trà à?”

Diệp Huyền đỗ xe bên đường, tiến vào phòng khám, mấy người nhanh chóng đứng lên, cười nói: “Diệp Huyền, chúng tôi tới đây chờ cậu!”

“Vậy sao?”

Diệp Huyền nhíu mày, biết họ nghe nói hắn và Trương Vãn Thanh ra ngoài leo núi, cho nên đến đây.

“Diệp Huyền.”

Giang Kim Bưu rót một chén trà cho Diệp Huyền, sau đó thận trọng nói:

“Tôi nghe nói nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết ban đầu định bắt Chu đại sư, từ miệng hắn điều tra nơi ẩn náu của tù nhân Thiên Thần Tông vượt ngục.”

“Nhưng bây giờ Chu đại sư đột ngột bị giết, vậy thì Tiêu Băng Tuyết sẽ không thể tìm được chỗ của hắn, cậu có nghĩ Tiêu Băng Tuyết sẽ truy tới cậu không?”

Lưu Công Thiên và bác sĩ Trương không khỏi cau mày, nếu sự việc này kinh động đến Chiến bộ, hoặc là bị Chiến bộ kết tội cản trở hành động bắt giữ, vậy thì sẽ có vô số phiền toái. Tuy nhiên, Diệp Huyền vẫn bình tĩnh uống trà, mỉm cười đáp:

“Không phải cô ta chỉ là một nữ chiến thần thôi sao, cô ta không đủ tư cách để bắt giữ tôi!”

Nghe câu trả lời này, bất kể là Giang Kim Bưu, Lưu Công Thiên hay bác sĩ Trương đều suýt nữa bị sặc trà!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK