Không phải ông không tin vào thực lực của Diệp Huyền, mà địa vị của Phiền Chiến Vương nằm ngoài tầm với của người thường, rất khó tham dự bữa tiệc này!
Lâm Thanh Nham không nhịn được nhẹ giọng hỏi: “Anh thật sự có thể làm được sao?”
“Trăm phần trăm có thể làm được!”
Diệp Huyền nhìn thẳng vào mắt Lâm Thanh Nham, cười dịu dàng nói: “Tôi sẽ không nói dối cô!”
“Dù sao mọi người cũng nên chuẩn bị sẵn sàng, ba ngày nữa sế cùng nhau đi dự tiệc nghênh đón Phiền Chiến Vương!”
“Và cô cũng nên chuẩn bị sẵn sàng lễ phục mình muốn mặc ngày hôm đó!”. Truyện Lịch Sử
Nhìn ánh mắt đầy tự tin của Diệp Huyền, trong lòng Lâm Thanh Nham khế động!
Điều kỳ lạ là chỉ cần nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh và tự tin của Diệp Huyền, trong lòng Lâm Thanh Nham sẽ cảm thấy vô cùng an tâm!
Đồng thời, cô cũng có nhiều kỳ vọng hơn đối với Diệp Huyền, vô thức sinh ra tình cảm và sự mến mộ đối với Diệp Huyền!
“Sao cô lại nhìn chằm chằm vào tôi?” Diệp Huyền mỉm cười hỏi.
Lâm Thanh Nham vội vàng quay mặt sang một bên, đáp: “Tôi không nhìn anh, anh đừng tự luyến!”
“Nếu cô đã không thích tôi thì tôi đi đây!”
Diệp Huyền nhún vai, chuẩn bị đi ra ngoài!
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Lâm Thanh Nham không ngờ Diệp Huyền lại rời đi sớm như vậy, bỗng nhiên trở nên lo lắng: “Anh vừa mới về nhà giờ lại muốn đi đâu?”
Diệp Huyền quay đầu sang một bên đáp: “Tôi đã nói rất rõ, tạm thời sẽ không về nhà họ Lâm ngủ cho đến khi cô chấp nhận tôi, nhưng dù sao tôi cũng phải tìm một chỗ qua đêm chứ?”
“Qua đêm?”
Lâm Thanh Nham vô thức nghĩ đến hình ảnh Diệp Huyền và Trương Vấn Thanh ôm nhau ngủ!
Như vậy sao được! Lâm Thanh Nham lập tức căng thẳng! “Không, anh không thể đi!”
“Nếu anh đã đánh Khổng Thiên thành người tàn phế, vậy thì nhà họ Khổng nhất định sẽ không buông tha cho anhI”
“Để tránh bị người nhà họ Khổng trả thù, tối nay anh phải ở nhà ngủ với tôi!”
Nói rồi, Lâm Thanh Nham nắm lấy tay Diệp Huyền sải bước đi về phía lầu hail
“Người đẹp, như vậy không tốt lắm đâu?”
Diệp Huyền cười khổ nói, Lâm Thanh Nham này thật sự thô lỗ!
Lâm lão gia và Lý Gia Tuệ nhìn thấy cảnh này, không khỏi che miệng cười! “Thanh Nham nhịn không được!”
“Không biết về phòng xong hai người này thế nào đây!”
Phòng lầu hai.
“Âm!”
Lâm Thanh Nham kéo Diệp Huyền vào phòng rồi lập tức trở tay đóng cửa phòng lại: “Tối nay anh ở trong phòng tôi, đừng ra ngoài, có chuyện gì thì ngày mai nói!”
Thấy Lâm Thanh Nham bá đạo như vậy, Diệp Huyền cũng không bực mình mà mỉm cười nói: “Thanh Nham, cô nói dối lừa tôi về nhà, bây giờ cô lại nhốt tôi trong phòng, có phải cô không muốn tôi ở bên Vấn Thanh, đúng không?”
Huyền vạch trần suy nghĩ trong lòng, Lâm Thanh Nham không khỏi ôi không hiểu ý của anh là gì, tôi chỉ không muốn nhìn thấy anh bị người nhà họ Khổng trả thù.”
Nói xong, cô cũng vô thức quay đầu lại, sợ phải nhìn thẳng vào mắt Diệp Huyền, nhưng Diệp Huyền lại tiến lên một bước, trực tiếp đến trước mặt cô!
“Anh muốn làm gì?”
Lâm Thanh Nham sợ hãi nhảy dựng lên, nhưng cô lại thấy Diệp Huyền đã kề sát cơ thể mềm mại của cô, cũng nhìn chăm chú vào đôi mắt của cô:
“Cô thật sự lo lắng tôi ở bên Văn Thanh, trong lòng cô không bỏ được tôi, đúng không?”