Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ôi chao”

Lâm Vân Bạch ra vẻ bất đắc dĩ rồi một mình đi đến văn phòng. Lâm Thanh Nham vẫn đứng đó ngây người. Trong đầu cô nhớ lại hình ảnh Diệp Huyền lo lắng kéo. bàn tay nhỏ nhắn của Trương Vấn Thanh, trong lòng cảm thấy chua xót và khó chịu. Trong nội tâm cô khó chịu việc Diệp Huyền dịu dàng và quan tâm đến Trương Văn Thanh, thân mật chủ động nắm tay Trương Vấn Thanh, đây là hành động mà cô chưa bao giờ được hưởng thụ!

Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham cũng có thể hiểu được †âm trạng của Diệp Huyền. Dù sao Trương Vấn Thanh cũng xinh đẹp như tiên nữ, chỉ vì Diệp Huyền thuận miệng nói mà cô nàng có thể tự mình dậy làm đồ điểm tâm tình yêu từ lúc trời còn tờ mờ sáng!

Trương Vãn Thanh không quan tâm tay mình bị bỏng, nhân lúc điểm tâm còn nóng đưa tới cho Diệp Huyền, cũng không quan tâm đến ánh mắt của người khác, đích thân giao chúng cho hắn!

Đối mặt với một người phụ nữ dịu dàng và chu đáo như vậy, đàn ông nào có thể cưỡng lại được đây? Trương Vấn Thanh là một người phụ nữ hoàn hảo, hiện tại còn tích cực nhiệt tình lấy lòng Diệp Huyền, vậy cô còn có hy vọng không?

Lâm Thanh Nham nhịn không được âm thầm tự hỏi. Không nghĩ thì không sao, nhưng càng nghĩ về điều đó, cô càng trở nên hoảng loạn. Lúc này, Diệp Huyền vui vẻ, mỉm cười đi tới:

“Sao cô còn chưa vào, hôm nay không phải cô có rất nhiều công việc phải bận rộn sao? Đi thôi!”

“Ai cần anh lo?”

Lâm Thanh Nham dữ dăn trừng mắt nhìn Diệp Huyền: “Mau ăn điểm tâm đi, đừng lãng phí tâm ý của người đẹp!”

Nói rồi, Lâm Thanh Nham quay đầu, bước dài rời đi.

“Cô ấy không sao chứ? Mình chọc giận cô ấy sao? Chẳng lẽ là cô ấy ghen?”

Diệp Huyền cau mày, có chút không thể hiểu được trong lòng người phụ nữ kia đang nghĩ gì.

Văn phòng tổng giám đốc.

“Diệp Huyền, đồ ngốc nghếch... Thật không biết ý mình sao?”

Lâm Thanh Nham tức giận ngồi xuống, trong lòng không ngừng mắng chửi người. Tối hôm qua còn cười hi hi ha ha trước mặt cô, bây giờ lại dây dưa với người phụ nữ khác. Thật đáng giận. Vì tập đoàn có thêm hai dự án lớn là Tân Dân sinh và dự án đất số 2 nên Lâm Thanh Nham không dám xem nhẹ, vùi mình vào bận rộn. Nửa tiếng sau, điện thoại trên bàn reo lên!

“Xin chào, tôi là Lâm Thanh Nham của tập đoàn Lâm thị!”

Nghe người ở đầu dây bên kia điện thoại nói xong, Lâm Thanh Nham không khỏi biến sắc: “Tôi tới ngay!”

Sau khi cúp điện thoại, cô vội vã ra khỏi văn phòng.

Thấy vẻ mặt của Lâm Thanh Nham không đúng, Diệp Huyền cũng không hỏi nhiều mà trực tiếp đi theo. Lâm Thanh Nham quay đầu lại, trừng mắt hạnh nói:

“Anh đi theo tôi làm gì?”

“Là công trường xảy ra vấn đề đúng không?”

Diệp Huyền nhẹ nhàng trả lời. Ánh mắt Lâm Thanh Nham tràn đầy oán hận: “Trong lòng anh cảm thấy áy náy, cho nên mới muốn bù đắp đúng không? Tôi không nghĩ điều đó là cần thiết! Dù sao chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi!”

Nghe những lời tức giận của cô, Diệp Huyền biết Lâm Thanh Nham thật sự đang ghen. Hắn cười nhạt, sau đó nói: “Nếu như cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì ông nội Lâm nhất định sẽ rất buồn! Mà lần này có thể là nhà họ Phùng đang quấy rối."

Lâm Thanh Nham vốn còn muốn phản bác, tuy nhiên nhìn thấy vẻ kiên quyết của Diệp Huyền, cô cũng không nói thêm gì nữa, vội vàng lái xe rời đi. Không lâu sau, Diệp Huyền và Lâm Thanh Nham vội vã chạy tới công trường xảy ra tai nạn. Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên, thấy trước mặt có một tòa nhà mới đã được xây. dựng bảy, tám tầng. Tuy nhiên lúc này, khung bên ngoài và bức tường của toà nhà đều đã sụp đổ!

Nhìn từ xa, hắn có thể thấy một nhóm công nhân đang tụ tập quanh công trường trong hoảng loạn!

Sắc mặt Lâm Thanh Nham ảm đạm, bước nhanh đi tới!

Diệp Huyền cũng theo sát, khi nhìn thấy khung thép lộn xộn cùng bức tường sụp đổ, Diệp Huyền không khỏi cau mày!

Nếu mấy cái này đập vào người công nhân thì sẽ trực tiếp bị dập thành thịt muối mất!

Thủ đoạn đám người nhà họ Phùng tàn ác như vậy sao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK