Diệp Huyền giật nảy mình! Thời điểm Tiêu Băng Tuyết suýt nữa ngã xuống đất, Diệp Huyền đã ôm eo cô!
Không ngờ, hương thơm quyến rũ trên người Tiêu Băng Tuyết thật sự lưu lại trên cơ thể và ngón tay Diệp Huyền!
Hơn nữa còn bị Lâm Thanh Nham mẫn cảm nhận ra!
“Thanh Nham, em là chó hả, sao mũi em thính thế?”
Diệp Huyền nói xong, cười ha hả một tiếng!
Tuy nhiên, Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh đều giữ vẻ mặt khó coi, vô cùng khó chịu!
Cứ như vậy, Diệp Huyền không thể cười được nữa!
“Có chuyện gì vậy, không phải hai người ghen đấy chứ?”
Diệp Huyền mỉm cười, nắm lấy bàn tay mảnh khảnh của hai người đẹp: “Người có hương thơm trên cơ thể chắc hản là hai người! Không phải sao!?”
Nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của hắn, hai người đẹp liếc mắt nhìn nhau, không nhịn được bật cười!
“Hai người?”
Diệp Huyền hơi sững sờ, sau đó hiểu ra: “Được đấy, hai người thế mà cố ý làm anh sợ đúng không?”
“Hahal”
Lâm Thanh Nham không nhịn được cười tủm tỉm, mặt đỏ bừng, Trương Vấn Thanh cũng che miệng cười, vẻ mặt vô cùng ngại ngùng!
Giữa cái nhăn mày và nụ cười, những vẻ đẹp khác nhau của hai người đẹp được bộc lộ hoàn toàn.
Hai cô trời sinh đã đẹp, váy vóc trên người gợi cảm và bắt mắt, trong lúc nhất thời Diệp Huyền bị mê hồn.
“Các em cứ thỏa thích cười đi, chỉ cần hai người vui vẻ thì anh làm trò cười cũng được.”
Diệp Huyền cong môi cười, đắm chìm trong khoảnh khắc sung sướng và hạnh phúc này.
Ở phía bên kia hội trường, Lâm lão gia và bác sĩ Trương nhìn thấy Diệp Huyền trái ôm phải ấp, vui vẻ hòa thuận thì vui mừng gật đầu, nhẹ nhàng cụng ly.
Lúc Phiền Chiến Vương trở lại hội trường thì bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Toàn bộ buổi tiệc tràn ngập tiếng cười. Trong lúc tự do giao lưu sau bữa tiệc, cục trưởng Hình và Triệu Hồng Hoa đích thân đưa Lâm lão gia, Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu đến gặp gỡ và làm quen với từng lãnh đạo cấp cao.
Lãnh đạo cấp cao tại hiện trường cũng nhiệt tình đáp lại họ, hai bên cũng trao đổi thông tin liên lạc, hẹn có thời gian sẽ thảo luận chỉ tiết.
“Được, được!”
Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu rất hứng khởi: “Nhân dịp cơ hội hiếm có này, thanh danh hai nhà chúng ta nhất định sẽ được nâng lên! Tương lai càng có hi vong gia nhâp Thương hôi Giang Nam!”
Đối với các doanh nhân ở Dương Thành mà nói, trở thành thành viên của 'Thương hội Giang Nam là ước mơ của họ!
“Còn phải cảm ơn Diệp Huyền đã tạo cơ hội cho chúng tal”
“Lâm lão gia, bác sĩ Trương, chúc mừng tìm được con rể giỏi giang!”
Cả hai nhà đều biết ơn Diệp Huyền đã cho họ cơ hội tham dự bữa tiệc, đồng thời còn kêu Triệu Hồng Hoa và cục trưởng Hình giúp họ mở rộng mạng lưới quan hệ và làm quen với nhiều lãnh đạo cấp cao!
“Ha ha!”
Trước sự vui mừng của mọi người, Lâm lão gia và bác sĩ Trương mỉm cười với nhau, trong mắt họ không giấu được niềm vui và niềm tự hào!
Lúc này, Diệp Huyền đang bận rộn chụp ảnh với Lâm Thanh Nham ở ngoài cửa.
Lâm Thanh Nham đưa ra yêu cầu, Trương Vãn Thanh có cái gì, cô cũng phải có cái đó.
Người phụ trách chụp ảnh vẫn là Dương Duy.
Điều đáng nói là Trương Vấn Thanh không những không khó chịu mà còn cười rất vui vẻ.
Cuối cùng ba người còn chụp ảnh chung!
Hai người đẹp ôm chặt cánh tay Diệp Huyền, đặt khuôn mặt thanh tú lên ngực. Diệp Huyền, cười rất rạng rỡ, ghi lại khoảnh khắc quý giá và khó quên này.