"Vô dụng!" Tiếng hét giận dữ của Phùng Kim Long làm rung chuyển thư phòng!
Mà quyển sách vừa rồi ông ta còn đang đọc dở bị ném mạnh vào mặt Phùng Tam gia!
"Một thằng nhãi nhà quê không có bối cảnh làm sao có thể dễ dàng trèo lên nhà họ Lâm sao?”
"Một người không có gì sẽ có năng lực giết chết Triệu Mẫn sao?”
Chỉ trong hơi thở ngắn ngủi, Phùng Kim Long hoàn toàn cho em trai mình chút mặt mũi nào, điên cuồng mắng!
Phùng Tam gia liều mạng nghiến răng nghiến lợi, nhưng không dám phản bác bất cứ điều gì, chỉ có thể yên lặng nghe đại ca giáo huấn!
Sau khi mắng to một trận, Phùng Kim Long bình tĩnh lại nói: "Bây giờ Triệu Mẫn đã chết, nhà họ Phùng chúng †a nhất định sẽ gặp phiền toái lớn!"
"Đừng quên, Triệu Mẫn còn có một đại ca tên Triệu Vũ, được xưng là Triệu Tam Đao, cho dù là ở tỉnh ly cũng có địa vị nhất định trên giang hồ! Võ Quán Triệu thị cũng có thanh danh hiển hách!"
"Nếu hắn biết Triệu Mẫn bị giết dã man, nhất định sẽ tìm nhà họ Phùng chúng ta tính sổ, đây sẽ là một đòn nặng nề với nhà họ Phùng chúng ta!"
Nghe vậy, sắc mặt Phùng Tam gia càng thêm tái nhợt: "Đại ta... Ta cũng không ngờ Diệp Huyền lại dám hạ sát thủ với Triệu Mãn!"
Phùng Kim Long không muốn lãng phí thêm lời nào. với Phùng Tam gia, mà ra lệnh: "Ngươi phân phó cho Ngô Long Tôn mang 200 triệu qua, chủ động xin lỗi Triệu VũI"
"Hơn nữa, hung thủ thật sự chính là Diệp Huyền, nếu chúng ta không loại bỏ hắn, Triệu Vũ nhất định sẽ không bỏ qua cho chúng tai"
"Cho nên, chúng ta phải phải thừa dịp Triệu Vũ còn chưa tìm tới cửa, nhất định phải tìm biện pháp giết chết Diệp Huyền, nếu không sẽ không thể giải thích với Triệu VũI"
"Rõ chưa?”
Phùng Tam gia liều mạng gật đầu nói: "Đại ca, ta hiểu rồi. Anh cứ yên tâm, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp giết chết cái tên Diệp Huyền này!"
Phùng Kim Long hung tợn trừng mắt nhìn ông ta, sau đó xua tay nói: "Đi làm việc đi, đừng quên hạ bệ tập đoàn Lâm thị! Lần này đừng có lại thất thủ!"
"Vâng, vâng!" Phùng Tam gia liên tục đáp lời rồi vội vàng rời khỏi phòng làm việc!
Đại ca thật đáng sợ, hiểu rõ nhất cử nhất động của mình! Cũng may đại ca không thật sự trách tội, hơn nữa còn ra tay giúp mình, huy động thế lực của nhà họ Phùng để loại bỏ cái tên Diệp Huyền kiat
"Diệp Huyền, lần này mày nhất định sẽ chết, cho dù là thần tiên cũng không cứu được mày!"
Bên kia, Diệp Huyền bước vào nhà, thấy cả nhà họ Lâm đang ngồi trong đại sảnh.
"Sao giờ này anh mới về nhà?" Lâm Thanh Nham nhìn thấy Diệp Huyền vào nhà, không che giấu được lo âu trong lòng: "Không phải tôi đã nhắc nhở anh rằng Ngô Long Tôn sẽ tìm biện pháp đối phó anh, để anh không về nhà quá muộn rồi sao?”
"Tôi đi cùng mấy người bác sĩ Trương, sẽ không có chuyện gì." Diệp Huyền trực tiếp trả lời!
Lâm Thanh Nham nói với vẻ mặt ghen tuông: "Tôi thấy là anh mê Trương Vãn Thanh đến không biết trời đất gì, cho nên mới không muốn về nhài”"
Diệp Huyền lại cười nói: "Tôi đúng là khá mê cô ấy, nhưng nói chính xác hơn là cô ấy bị tôi mê hoặc!”
"Anh!" Lâm Thanh Nham không nhịn được hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Huyền, nói: "Tôi đang nói chuyện nghiêm túc, vì an toàn của anh, tốt nhất là nên về nhà sớm!"
"Tôi hiểu." Diệp Huyền mỉm cười gật đầu nói: "Cô để Dương Duy âm thầm đi theo tôi vì lo lắng tôi xảy ra chuyện! Tôi hiểu, cảm ơn cô đã quan tâm."
"Tôi..." Lâm Thanh Nham không ngờ Diệp Huyền lại cảm ơn mình, mặt lập tức đỏ bừng, nói: "Tôi, tôi không có lo lắng cho anh, đừng nghĩ nhầm...". Truyện Đô Thị
Nhưng trong lòng Lâm Vân Hà đột nhiên xuất hiện một chút thấp thỏm, bác sĩ Trương đúng là có một cô cháu gái, mà dáng dấp lại còn xinh đẹp như hoa, có thể so sánh với Lâm Thanh Nham!
Lúc này, Lâm Văn Bạch đang lướt tin tức trên điện thoại di động kinh ngạc thốt lên: "Trời ạ, cao thủ hộ vệ rất nổi danh của nhà họ Phùng, Triệu Mẫn thế mà bị giết!"