Mục lục
Cuồng Long Xuất Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đường đi, Diệp Huyền nhận được tin nhắn của Trương Vấn Thanh truyền đến:

“Anh Diệp Huyền, bọn em đã ra khỏi nhà rồi, mọi người đang ở đâu?”

Diệp Huyền trả lời tin nhắn của cô: “Bọn anh cũng vừa xuất phát, hẳn là sẽ đến nơi cùng lúc.”

Đột nhiên, Diệp Huyền nhận ra một vấn đề nan giải: Khi bọn họ đến bữa tiệc, Lâm Tham Nham và Trương Vãn Thanh đều có mặt ở đó, hẳn nên chọn như thế nào đây, hắn nên đi với ai đây? Hắn có nên dùng tiên pháp phân thân đi cùng với bọn họ không? Không phải là không thể, nhưng mà như thế thì gây ra ảnh hưởng không tốt lắm.

Diệp Huyền trộm dùng khóe mắt liếc nhìn Lâm Thanh Nham, trong lòng không nhịn được cảm thấy chột dạ.

Sau nửa giờ lái xe, cuối cùng xe họ cũng đến Thủy Long cư. Chỉ thấy trước sân đã xếp hàng đầy các loại xe sang trọng, xe đến xe đi tấp nập, trong đó có những người có địa vị, hiếm khi xuất hiện trước công chúng cũng có mặt, khung cảnh vô cùng sôi động.

Lúc này, cha con của Liễu Công, vợ chồng của Giang Kim Bưu, bác sĩ Trương với Trương Vấn Thanh, Dương Duy cùng với ông và cha của ông cũng có mặt.

“Chào buổi tối.”

Đám người nhiệt tình chào hỏi nhau, những chuyện xảy ra trong mấy ngày liên tiếp hôm nay, càng khiến cho tình cảm của bọn họ càng thêm quen thuộc.

“Anh Diệp Huyền, chị Thanh Nham.”

Trương Vấn Thanh cười híp mắt đi đến. Hôm nay cô mặc một chiếc váy trễ vai màu hồng, điểm xuyến thêm một chiếc thắt lưng màu đỏ ở eo, điều này ngay lập tức tôn lên dáng người yểu điệu của cô thêm sống động.

Bên trong chiếc cổ khoét sâu viền ren gợi cảm, bộ ngực cao vút toát lên vẻ dụ dỗ, mông và đôi chân xinh đẹp tôn lên vẻ đẹp lẫn nhau khiến chúng càng trong sống động và xinh đẹp hơn.

Cộng với làn da trắng ngần tự nhiên và khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, giờ phút này Trương Vấn Thanh cả người toát ra nét tiên khí nồng đậm, mười phần hút hồn người khác.

“Vãn Thanh, hôm nay cô cũng quá đẹp rồi.”

Diệp Huyền còn chưa kịp mở miệng, Lâm Thanh Nham đã lên tiếng khen cô trước, Trương Vấn Thanh xấu hổ đỏ mặt lên, nhẹ giọng trả lời: “Chị Thanh Nham, chị so với tôi càng xinh đẹp hơn mà.”

Diệp Huyền không nhịn được trợn tròn mắt, trong lòng thầm nghĩ, hoàn cảnh đang diễn ra hoàn toàn khác với những gì hắn dự đoán.

Khi hai tình địch gặp nhau, chẳng phải họ sẽ phải vô cùng ghen tị và không chịu nhượng bộ nhau sao? Vì sao hai người đẹp này lại thay phiên nhau khen nhau xinh đẹp như vậy? Hản bối rối nhìn hai người đẹp trước mặt, cảm thấy rất xấu hổ: “Anh nên nắm tay của ai đây?”

“Đi nào.”

Lâm Thanh Nham bước lên trước ôm cánh tay trái của Diệp Huyền, nhưng cô không tiến lên trước ngay mà mỉm cười nhìn Trương Vấn Thanh.

“Ừm”

Trương Vấn Thanh nâng lên đôi môi gợi cảm, ôm thật chặt cánh tay phải của Diệp Huyền, hai người đẹp đồng loạt mỉm cười, bầu không khí rất hòa hợp.

Diệp Huyền lúc này càng thêm bối rối.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy...” Diệp Huyền nhịn không được thầm hỏi.

“Ha ha”

Trương Văn Thanh cười nói: “Tối qua chị Thanh Nham có nói chuyện với em rồi, muốn hôm nay bọn em phải cho anh hãnh diện, nên chúng ta nhất định phải hòa thuận, không được cãi nhau.”

Diệp Huyền âm thầm kinh ngạc, lập tức nghiêng mắt nhìn Lâm Thanh Nham. Anh không ngờ rằng Lâm Thanh Nham - người luôn kiêu ngạo, lại chủ động liên lạc với Trương Vãn Thanh chỉ vì cô không muốn khiến hắn rơi vào tình cảnh khó xử.

“Thanh Nham, cảm ơn em rất nhiều.”

Trong lòng Diệp Huyền cảm thấy vô cùng ấm áp, cũng nhìn ra được Lâm Thanh Nham đã bởi vì hắn mà âm thầm lặng lẽ thay đổi rất nhiều.

Người phụ nữ này, chỉ được bề ngoài tỏ ra kiêu ngạo nhưng trên thực tế thì so với người khác lại dễ mềm lòng hơn rất nhiều.

Lâm Thanh Nham nhếch cằm lên nói: “Anh đối xử với em rất tốt, đương nhiên em cũng sẽ nghĩ cách đối lại với anh tốt hơn. Nhưng mà nếu anh dám đối xử với em không tốt, em liên cho người biến anh thành thái giám.”

“Ha ha.”

Trương Vấn Thanh thoải mái cười to, dựa vào Diệp Huyền hỏi: “Anh Diệp Huyền, như thế này anh có vui vẻ không?”

“Vui vẻ, đương nhiên rất vui vẻ.”

Diệp Huyền gật đầu thật mạnh, nhịn không được cười nói: “Trái ôm phải ấp thì ra là hạnh phúc như vậy.”

Người nhà của hai người này nhìn thấy tình hình như vậy cũng cười vui vẻ.

Dương Duy cũng không nhịn được cảm thán: “Nói đến chuyện theo đuổi con gái, vẫn là anh Diệp Huyền lợi hại nha.”

Đúng vào lúc này, một chiếc xe quân dụng việt dã chạy nhanh đến. Tiêu Băng Tuyết mang theo nam nữ phó quan là Vương Phi và Vương Tiểu Vũ bước xuống xe.

Ngay khi Tiêu Băng Tuyết nhìn thấy Diệp Huyền, ánh mắt lập tức run lên: “Tôi không hề đoán sai, cái tên hoa hòe này quả nhiên chạy đến đây.”

Cùng lúc này, Tiêu Băng Tuyết cũng nhìn lướt qua Diệp Huyền đang đứng chung một chỗ với mấy người trong gia tộc lớn.

“Lưu gia, vợ chồng Giang Kim Bưu, bác sĩ Trương bọn họ cũng đến, đến cả Dương Duy cũng đến?”

“Diệp Huyền tên khốn nạn này, thế mà lại đem theo đám người này đến tham dự bữa tiệc cao cấp như thế này?”

Nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Băng Tuyết càng thêm tức giận, sải bước lao nhanh về phía Diệp Huyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK