Diệp Huyền nói với Dương Duy: “Tôi có chuyện cần giải quyết, cần phải tan làm sớm.”
Dương Duy lập tức nói: “Đại ca, anh đi đâu vậy, có cần em làm tài xế cho anh không?”
Hiển nhiên, Dương Duy thật sự coi mình thành đàn em của Diệp Huyền!
“Không cần, là Lâm tổng tìm tôi.”
Diệp Huyền trả lời xong liền đi tới bãi đậu xe. Xe của Lâm Thanh Nham đang đậu. Cửa xe đã mở ra, Diệp Huyền trực tiếp ngồi vào, làm hắn ngạc nhiên là ông nội Lâm cũng ở đây.
“Mình đi đâu vậy?”
Diệp Huyền không nhịn được hỏi.
“Ha ha, Thanh Nham lái xe đi!”
Ông nội Lâm vui vẻ nói: “Chúng ta đi gặp một nhân vật lớn, trùm đất, Giang Kim Bưu!”
Có thể thấy tâm trạng của ông đang rất tốt!
Lâm Văn Bạch tức giận liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Nghe cho rõ, chút nữa đừng có mà nói lung tung, nếu cậu phá hỏng việc tốt của chúng tôi, tôi nhất định sẽ không tha cho cậu!”
Diệp Huyền không khỏi khẽ cau mày!
Đi gặp Giang Kim Bưu à? Kêu hắn theo làm gì, không hiểu!
Thật ra Lâm Văn Bạch cũng không muốn mang theo hắn, nhưng ông cụ lại nói phải mang Diệp Huyền đi cùng, để Diệp Huyền làm quen với công việc kinh doanh của công ty!
Sớm biết như thế đã không nói cho ông chuyện Giang Kim Bưu hẹn đến bàn bạc về khu đất số hai!
Tuy nhiên, sau khi Lâm Thanh Nham nhìn thấy Diệp Huyền, tâm trạng của cô có chút vi diệu. Cô nghĩ đến cảnh tượng đêm qua ôm Diệp Huyền, đồng thời nhớ lại lời Diệp Huyền nói hắn là ngôi sao may mắn của nhà họ Lâm. “Vậy để tôi xem anh có phải là ngôi sao may mắn không.”
Lâm Thanh Nham thầm nghĩ trong lòng, cô không còn chán ghét Diệp Huyền như trước nữa mà thay vào đó càng ngày càng mong chờ.
Xe tăng tốc và nhanh chóng đến khách sạn Khải Lai!
Còn mười phút nữa là đến sáu giờ rưỡi, vì Giang Kim Bưu không nói bọn họ gặp nhau ở đâu cho nên nhóm người Lâm Thanh Nham dự định đến sảnh khách sạn chờ một lát!
Thật trùng hợp, họ nhìn thấy Trang Công Tử và ông gã là Trang Vương Mã ở sảnh!
Sau khi hai ông cháu nhà họ Trang nhìn thấy nhóm người Lâm Thanh Nham cũng tràn đầy sửng sốt!
Đây không phải là người nhà họ Lâm sao? Sao họ cũng đến đây?
Sắc mặt Lâm Thanh Nham có chút tức giận, nhất là khi nghĩ đến những lời ông ta đã nói với ông nội Lâm!
Lâm Vân Hà không ngờ lại nhìn thấy ông cháu nhà họ Trang ở đây, sắc mặt không khỏi âm trầm xuống, lạnh lùng gọi một tiếng: “Ông Trang!”
Trang Công Tử khinh thường cười lạnh, cao giọng hỏi: “Ông Lâm, ông đến ăn tối à? Ông đã hẹn gặp đại nhân vật nào rồi?”
Không đợi bọn họ trả lời, Trang Vương Mã cười khinh thường: “Đừng cản trở bọn họ, bọn họ còn đang bận rộn tìm người móc nối để hẹn được Giang tổng đây này!”
Nghe ông mình nói như vậy, Trang Công Tử càng cười khinh thường hơn: “Lâm Thanh Nham, đừng lãng phí thời gian nữa, chúng tôi đã hẹn ăn tối với chủ tịch Ngô của tập đoàn Thiên Di và Giang tổng, người mà các người mong mỏi gặp mặt!”
“Chỉ với một cuộc điện thoại, tôi đã thành công hẹn gặp ngài Giang giúp Ngô tổng!”
“Không kết hôn với tôi chắc chắn là tổn thất của cô!”
Trang Công Tử cố ý nói những lời này, là muốn kích thích người của nhà họ Lâm!
Nghe gã nói như vậy, ông Lâm khẽ cau mày, không khỏi liếc mắt nhìn những người khác!
Rốt cuộc chuyện này có ý gì? Ông cháu nhà họ Trang cũng gặp Giang Kim Bưu? Chẳng lẽ Giang Kim Bưu hẹn gặp ba bên cùng một lúc?
Trang Vương Mã cố ý liếc nhìn Lâm Thanh Nham: “Dáng dấp đúng là xinh đẹp, nhưng thị lực không tốt, vẫn luôn xem thường cháu trai của tôi?”
“Tôi thấy có thanh niên theo sau cô, à đối tượng của cô à? Nhìn chẳng ra sao!”
Bị Trang Vương Mã giễu cợt và trào phúng như vậy, Lâm Thanh Nham tức giận đến mức thở không ra hơi!
Ông nội Lâm càng tức đến cắn răng!
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyền mỉm cười.
Vốn dĩ Diệp Huyền không muốn để ý đến tranh chấp của hai bên, nhưng hai ông cháu này thế mà lại dám trào phúng hắn!
“Tôi nói này.”
Diệp Huyền cười: “Miệng hai ông cháu các người thật bốc mùi, giờ còn chưa nhìn thấy Giang Kim Bưu đâu, chưa gì hai người đã đứng đây sủa cái gì?”
Lâm Thanh Nham kinh hãi, không ngờ lúc này Diệp Huyền lại lên tiếng, còn trực tiếp mắng ông cháu nhà họ Trang!