Nếu như người phụ nữ báo đạo này kiên trì muốn gả cho Diệp Huyền thì Vấn Thanh cô làm sao có thể thắng được cô ta cơ chứ? Thậm chí đến cả chuyện Trương Vẫn Thanh cô và Diệp Huyền di trì mối quan hệ yêu đương cũng không thể.
“Đừng có suy nghĩ quá nhiều.”
Diệp Huyền biết Trương Vãn Thanh đang suy nghĩ cái gì, thế là nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, vừa cười vừa nói: “Bất kể là ai, cũng không thể làm thay đổi tình yêu của anh dành cho em được.”
“Anh đã đáp ứng sẽ một lòng một dạ yêu thương em, em không cần lo lắng nhiều, toàn tâm toàn ý đi cùng anh là được rồi. Anh sẽ không để cho người khác có cơ hội làm tổn thương em.”
Diệp Huyền đơn giản trấn an cô, nhưng tất cả đều là những lời yêu thương sâu sắc, cũng khiến trong lòng Trương Vấn Thanh trở nên thoải mái hơn, nở nụ cười xinh đẹp nhẹ nhàng gật đầu.
Tuy nhiên trong lòng Trương Vấn Thanh vẫn không nhịn được lo lắng hỏi: “Nhưng mà em lo lắng trong bữa tiệc tối mai, Tiêu Băng Tuyết sẽ nghĩ biện pháp đối phó với anh.”
“Ha ha.”
Diệp huyền thản nhiên cười một tiếng nói lặc kệ là bản thân Tiêu Băng Tuyết, hay là cha của cô ta anh đây cũng không sợ. Cho nên, em cứ yên tâm đi.”
Hiện tại tới phiên Diệp Huyền không yên lòng về Lâm Thanh Nham, cô gái này khẳng định sẽ vì chuyện chụp ảnh chung mà nổi giận.
Quả nhiên, Diệp Huyền vừa bước vào nhà, Lâm Thanh Nham sắc mặt nghiêm túc đi đến nói: “Diệp Huyền, anh rất lợi hại nha, thế mà còn dám về nhà?”
“Anh, anh có cái gì phải sợ chứ? Anh về nhà ăn cơm mà.” Diệp Huyên cảm thấy chột dạ, bước nhanh hơn, lao nhanh vào phòng.
Lâm Thanh Nham lập tức đưa tay kéo hắn: “Nói cho rõ ràng, sao anh và Trương Văn Thanh lại có nhiều hình chụp chung với nhau như vậy?”
Diệp Huyền không biết làm cách nào để trốn thoát, chỉ có thể cười nói: “Chỉ là ảnh chụp bình thường mà thôi, cũng không phải ảnh ướt át gì, em không cần phải ghen tuông như vậy đâu.”
“Ai ghen tuông chứ?”
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Lâm Thanh Nham lập tức hất cằm, phủ nhận, nhưng lại cảm thấy hơi tủi thân, sau đó nói: “Mặc kệ thế nào, dù sao em cũng muốn mình có thể có bức ảnh như thế này. Trương Vấn Thanh có cái gì em cũng muốn có những thứ như thế”
“Chuyện này?”
Diệp Huyện không nhịn được hơi sững sờ, tâm trạng trong nháy mắt cũng vì thế mà chuyển biến tốt đẹp hơn.
Bời vì Lâm Thanh Nham nói ra những lời như thế này chứng tỏ trong thâm †âm cô đã có thể tiếp nhận chuyện trong lòng Diệp Huyền đồng thời chứa cả cô và Trương Văn Thanh.
“Được, được, được, ngày mai chúng ta liền đi Thủy Long cư chụp ảnh.”
Diệp Huyền năm lấy bàn tay thon dài mềm mại của Lâm Thanh Nham, ôn nhu cười nói: “Đây rõ ràng chính là do em ghen mà.”
“Hừ. Chẳng lẽ em không thể ghen sao?”
Được Diệp Huyền ôn nhu dỗ dành một lúc, mặc dù ngoài miệng Lâm Thanh Nham không chịu thua, nhưng mà trong lòng lại cảm thấy hạnh phúc ngọt ngào:
“Anh bớt nói nhảm đi, tranh thủ thời gian vào ăn cơm đi.” “Được”
Diệp Huyền ngốc nghếch cười một cái, khiến cho Lâm Thanh Nham bị chọc cho tức cười, đôi môi đỏ gợi cảm nhếch lên:
“Tên khốn nạn này, da mặt so với người khác đều dày hơn ai hết.” Thời gian nhanh chóng trôi qua. Nhoáng một cái liền đến đêm ngày thứ hai, đám người nóng lòng chờ đợi đến yến tiệc của Phiền Chiến Vương đã lâu cũng
được long trọng cử hành.
Tiệc chào mừng của Phiền Chiến Vương đã thu hút sự chú ý của cả thành
phố. 'Thậm chí, có rất nhiều quan chức các tỉnh lân cận cũng đến chúc mừng.
Đây cũng là bữa tiệc cao cấp sang trọng nhất được diễn ra ở Dương Thành trong những năm gần đây.
“Em đã chuẩn bị xong.”
Lâm Thanh Nham từ trong phòng thay đồ bước ra, nhìn Diệp Huyền hỏi: “Này, tên háo sắc, anh cảm thấy em mặc như vậy có xinh đẹp hay không?”
“Cái này...”
Diệp Huyền chỉ là nhìn thoáng qua, lập tức liền trợn mắt há hốc mồm.