“Cậu Diệp Huyền, cậu muốn bao nhiêu tiền thì cứ nói!" Ông Diệp vừa lo lắng vừa nói.
“Ha ha.”
Diệp Huyền rất thẳng thắn: “Ông nói sẽ lấy bức thiên sơn vạn thủy làm thù lao đúng không? Nếu tôi chữa khỏi bệnh cho cháu gái ông thì hãy đưa bức tranh này cho tôi!”
"Diệp Huyền!"
Thạch Thẳng Nam vô cùng lo lắng, tên khốn Diệp. Huyền này rõ ràng đang muốn đối nghịch với cô ta!
Tuy nhiên, ông Diệp không hề do dự mà trả lời ngay: "Nếu cậu Diệp có thể chữa khỏi bệnh cho cháu gái tôi thì bức tranh này sẽ là của cậu! Tôi cũng sẽ cho cậu thêm một trăm triệu xem như là tiền chữa bệnh!"
“Rất hào phóng” Diệp Huyền cười nói: "Đúng lúc tôi không nhìn nổi tà vật hại người, hôm nay nhà họ Diệp gặp được tôi là do mấy người có vận khí tốt."
Diệp Huyền nói với bốn người phụ trách khống chế Diệp Thanh Di: “Các người buông tay ra đi, tôi đối phó với cô ấy là được rồi”
Bốn người đều giật mình: “Thả tiểu thư ra? Anh Diệp, thật sự không sao chứ?”
Diệp Huyền nhẹ gật đầu đáp: “Không sao đâu, chỉ cần có tôi ở đây thì không có tà vật nào có thể làm loạn!"
Chung Hàn và Thạch Thẳng Nam không nhịn được âm thầm chế nhạo: “Khẩu khí thật không nhỏ!”
Bốn tên người làm trao đổi ánh mắt, sau đó đồng thời thả Diệp Thanh Di ra rồi nhanh chóng rút lui vẽ phía cửa!
“Phụt”
Diệp Thanh Di lập tức phun ra một ngụm khí, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Huyền như dã thú, ánh mắt đờ đẫn, từng bước một đến gần!
“Diệp Huyền, cẩn thận!”
Bác sĩ Trương vô thức hét lên, nhưng Diệp Huyền vẫn tỏ ra bình tĩnh, thậm chí còn chậm rãi rít một hơi thuốc rồi cong ngón tay về phía Diệp Thanh Di!
“Gruu!”
Áo linh của Diệp Thanh Di dường như đã hoàn toàn bị kích thích, lập tức gầm lên điên cuồng và lao về phía Diệp Tuyền!
“Phù!"
Thế nhưng, Diệp Huyền chỉ thoải mái thổi khí về phía trước, khói trong miệng lập tức bao vây Diệp Thanh Di, khiến cô ngã xuống giường mà run rẩy!
“Thanh Di!”
Diệp lão lo lắng cháu gái của mình sẽ xảy ra chuyện, nhưng Diệp Huyền lại bình tĩnh cười một tiếng:
“Yên tâm, tà khí trong cơ thể cô ấy đang bị tiêu tán, cô ấy sẽ sớm bình phục thôi!"
Thì ra hơi khí vừa rồi của Diệp Huyền thổi ra không hề đơn giản, nó được gọi là hạo nhiên chính khí, đó là năng lượng thuần dương nhất trên thế giới, đồng thời cũng là thiên địch của tất cả tà vật!
Vừa rồi Diệp Huyền hút thuốc để che đậy, tránh. những người có mặt ở đây phát hiện ra hẳn là tu tiên giả!
Mười mấy giây trôi qua!
Diệp Thanh Di đã ngừng co giật, không khí đen khắp cơ thể cô dần đần tiêu tan dưới làn khói, nhiệt độ trong phòng cũng trở lại bình thường!
Diệp Thanh Di từ từ đứng dậy, đôi mắt cô trở nên thanh tịnh có thần, khí tức rõ ràng trở lại bình thường, toàn thân tràn đầy năng lượng!
Thật kỳ diệu!
“Anh Diệp Huyền, cảm ơn anh đã cứu mạng...”
Diệp Thanh Di ngước mắt nhìn Diệp Huyền, khuôn mặt đầy cảm kích!
Diệp Huyền đã đúng, cơ thể của Diệp Thanh Di bị tà linh điều khiển, trên thực tế, Diệp Thanh Di vẫn nhận thức được mọi chuyện xảy ra ở thế giới bên ngoài!
“Người đẹp, cuối cùng cô cũng ổn rồi”
Diệp Huyền mỉm cười, mở rèm đang kéo kín ra, để ánh nẵng chói chang ngoài cửa sổ lập tức chiếu vào phòng!
“Shhh.." Diệp Thanh Di hít một hơi thật sâu, niềm vui được tái sinh khiến cô rơi nước mắt: “Ông nội, cuối cùng thì cháu cũng ổn rồi..”
“Thanh Di!”
Ông Diệp nhìn đôi mắt sáng ngời của Diệp Thanh Di, không giấu được sự kích động và vui mừng, ông ôm thật chặt Diệp Thanh Di: “Cháu gái ngoan của ông, cuối cùng cháu đã bình phục rồi!"
Hai ông cháu ôm nhau khóc, tất cả mọi người nhìn ra được Diệp Huyền đã hoàn toàn chữa khỏi bệnh cho Diệp Thanh Di!
“Tốt, quá tốt rồi!"
Bác sĩ Trương là người đầu tiên vỗ tay tán thưởng: "Diệp Huyền, cậu quả thật rất lợi hại
“Đúng là thần y!”
Các bác sĩ nổi tiếng và khách có mặt cũng nhao nhao vỗ tay, chỉ có vẻ mặt Chung Hàn và Thạch Thắng Nam là u ám, hai người nhìn nhau, lạnh lùng nói: “Chúng tôi đi trước!”
“Chờ một chút"
Diệp Huyền cười lạnh: “Các người quên chuyện đánh cược rồi sao? Năm trăm triệu và quỳ xuống xin lỗi. Nếu không làm thì tôi sẽ chắt chân hai người!”