Trong lòng Lâm Thanh Nham cảm thấy kỳ lạ, có chút thấp thỏm: “Không phải anh ta cố ý tới tìm mình chứ? Nếu Diệp Huyền nhìn thấy, sau đó lại hiểu lâm mình và Tống Khải có gì đó thì chẳng phải sẽ phiền phức sao?”
Mặc dù trong lòng Lâm Thanh Nham không muốn gặp Tống Khải, nhưng cô nghĩ đến thể diện Lâm Văn Bạch, sau đó lại cân nhắc đến chuyện ông nội Tống Khải có quan hệ tốt với ông nội mình. Vì lấy đại cục làm trọng, Lâm Thanh Nham vẫn đi đến phòng làm việc của Lâm Văn Bạch, nhưng cô không ngờ lại gặp Diệp. Huyền ở hành lang.
“Cô đi đâu mà vội vàng như vậy?”
Diệp Huyền chào hỏi, khuôn mặt nở nụ cười rạng rỡ.
Lộp bộp!
Lâm Thanh Nham thầm sững sờ, mất tự nhiên tránh ánh mắt của Diệp Huyền, sau đó tăng tốc độ đi về phía trước. Rõ ràng trong lòng đang chột dạ.
“Chuyện gì đây?”
Diệp Huyền không khỏi nhíu mày, cảm thấy có chút gì đó không ổn, vì thế hắn tìm Dương Duy hỏi: “Sao Lâm Vân Bạch lại tìm Lâm Thanh Nham?”
Dương Duy trả lời với vẻ mặt bí ẩn: “Đại ca, em vừa định nói cho anh biết! Có một anh chàng đẹp trai muốn gặp Lâm Thanh Nham, anh ta còn đặc biệt cầm theo hoa và quài”
“Có chuyện như vậy sao?”
Diệp Huyền không khỏi nheo mắt, vội vàng đi tới phòng làm việc của Lâm Văn Bạch, muốn xem ai là người dám cướp Lâm Thanh Nham của hắn!
Trong văn phòng của chủ tịch Tập đoàn Lâm Thị. “Cha, cha tìm con có việc gì thế?”
Lâm Thanh Nham gõ cửa đi vào, lập tức nhìn thấy Lâm Vân Bạch và Tống Khải đang ngồi đối diện nhau, hai người trò chuyện rất vui vẻ.
“Thanh Nhaml”
Tống Khải thấy Lâm Thanh Nham bước vào, vẻ mặt lập tức hưng phấn!
Hôm nay Lâm Thanh Nham mặc một bộ váy thời thượng ngắn màu trắng, điều này làm cho dáng người gợi cảm và quyến rũ của cô càng thêm hấp dẫn, đỉnh núi đôi cao chót vót đặc biệt mê người. Đôi chân dài được bao bọc trong tất lụa màu da, dưới chân mang một đôi giày cao gót nhọn, toát lên vẻ gợi cảm. Cảnh tượng này làm cho hai mắt Tống Khải càng sáng lên, tình yêu trong lòng anh ta càng thêm mãnh liệt!
“Bất kể như thế nào đi nữa mình nhất định phải theo đuổi Thanh Nhaml”
Tống Khải thầm nghĩ trong lòng, nhưng anh ta không biết Diệp Huyền sắp đuổi giết tới!
“Ha ha”
Lâm Vân Bạch thấy Tống Khải lập tức bị Lâm Thanh Nham mê hoặc, trong lòng thầm vui mừng!
Lâm Vân Bạch đã thưởng thức Tống Khải từ lâu, cảm thấy Tống Khải là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí con rể mình, hận không thể khiến Lâm Thanh Nham và Tống Khải kết hôn ngay lập tức!
Hơn nữa, Lâm Vân Bạch nghe nói lần này nhà họ Tống đã nhận được lời mời tham dự yến tiệc của Phiền Chiến Vương, bởi vì ông nội Tống Khải từng giữ một vị trí quan trọng trong Dương Thành!
Đây chắc chắn là người có mặt mũi nhất!
Nếu nhà họ Lâm có thể trèo lên nhà họ Tống, lợi dụng quan hệ của nhà họ Tống để Phiền Chiến Vương can thiệp thì ân oán giữa nhà họ Lâm và nhà họ
Khổng rất có thể sẽ được giải quyết, thậm chí có thể một bước lên mây!
Dù sao muốn tập đoàn từng bước mạnh mẽ hơn, ngoài việc có đủ vốn liếng thì phải có những mối quan hệ đủ mạnh!
Mà tài nguyên mạng lưới cấp cao mà nhà họ Tống có chính là thứ mà Tập đoàn Lâm Thị muốn!
Có quan hệ với người trong giới chính trị đương nhiên hữu ích hơn so với người trong giới kinh doanh!
Cho nên Lâm Vân Bạch cố ý khách sáo trách cứ: “Thanh Nham, sao con lâu tới thế? Hôm nay Tống Khải đặc biệt tới tìm con! Cậu ấy đã đợi con một lúc rồi!”
Tống Khải vội vàng đứng dậy, xua tay nói: “Không có, tôi cũng vừa tới thôi! Thanh Nham, tôi mang cho em một món quà nhỏ, hy vọng em thích!”
Nói rồi, Tống Khải ân cần đưa hoa và quà cho Lâm Thanh Nhaml!
Ngay lúc này, Diệp Huyền đẩy cửa đi vào, đúng lúc nhìn thấy cảnh này!