“Hả? Trương Vãn Thanh?”
Lâm Thanh Nham trong lòng chấn động!
Cô không ngờ cả ngày hôm nay Diệp Huyền ở cạnh Trương Vãn Thanh!
Hơn nữa…
Sao ánh mắt Trương Vãn Thanh lại tràn đầy dịu dàng vui sướng khi nhìn Diệp Huyền?
Mặc dù Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh không phải là bạn thân, nhưng cô cũng có chút hiểu biết về cô ấy!
Trương Vãn Thanh được công nhận là hoa khôi số một ở đại học y và là hình mẫu điển hình của các nữ sinh viên trường đại học y!
Ngoài ra, cô ấy còn là cháu gái của bác sĩ thần kỳ Trương Vũ Hà, thân phận địa vị hiển hách!
Đã có rất nhiều nhân tài kiệt xuất từ các gia đình danh giá đến để cầu thân, nhưng tất cả đều bị Trương Vũ Hà hoặc Trương Vãn Thanh từ chối!
Nhưng một người phụ nữ có nhan sắc có bối cảnh như vậy lại dường như có ý tứ kia với Diệp Huyền? Cho nên, Lâm Thanh Nham có chút khó tin nhìn Diệp Huyền. Không nghĩ tới Diệp Huyền trực tiếp coi Lâm Thanh Nham như không khí, mà lại mỉm cười dịu dàng với Trương Vãn Thanh:
“Vãn Thanh, khi nào cô về nhà, chúng ta gọi điện WeChat.”
“Vâng!”
Ánh mắt Trương Vãn Thanh không giấu được sự vui vẻ, cô lưu luyến nhìn Diệp Huyền vài lần rồi mới rời đi. Cảnh tượng như vậy khiến tâm tình Lâm Thanh Nham bực bội và chua chua!
“Nói thật cho tôi biết, giữa anh và Trương Vãn Thanh có quan hệ gì?”
Lâm Thanh Nham sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Huyền!
“Liên quan gì đến cô?”
Diệp Huyền lạnh lùng hỏi: “Quên thỏa thuận giữa chúng ta sao? Không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của nhau! Cho dù cô muốn biết, tôi cũng không muốn nói cho cô biết!”
“Anh!”
Lâm Thanh Nham mặt đỏ bừng vì tức giận!
Tuy nhiên, Diệp Huyền lại mỉm cười: “Người đẹp, cô hỏi tôi chuyện này, không phải là cô đang ghen chứ?”
“Đừng có mà tự luyến!”
Lâm Thanh Nham phủ nhận, nhưng trong đầu cô không khỏi nghĩ đến việc hôm nay Diệp Huyền ra mặt vì mình và đánh Lục Kiên!
Cô thực sự đang ghen sao? Không phải chứ?
Diệp Huyền lười dây dưa với Lâm Thanh Nham, đang chuẩn bị trở về văn phòng lấy chút đồ thì tình cờ gặp bốn đội trưởng an ninh đi theo Lâm Thanh Nham đến khách sạn Khải Lai tối qua.
“Cậu Diệp!”
Bốn đội trưởng an ninh nhìn thấy Diệp Huyền thì lập tức chào hỏi, đêm qua Diệp Huyền đã bộc lộ sức mạnh, giết chết đám người kia trong tích tắc, cảnh tượng đó vẫn in đậm trong ký ức của họ!
“Các anh đang làm gì thế?”
Lâm Thanh Nham lập tức mắng bốn người kia: “Diệp Huyền chỉ là phó đội dự án, cấp bậc của anh ta ngang bằng với các anh, không cần phải chào anh ta!”
“Cái này...”
Bốn người bọn họ không khỏi nhìn nhau, đồng thời cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, ước gì có thể lớn tiếng nói cho Lâm Thanh Nham biết sự thật về việc Diệp Huyền anh dũng cứu người đêm qua!
“Không quan trọng.”
Diệp Huyền cười nhẹ và đi ngang qua họ. Bốn người bọn họ cũng lập tức nhớ tới!
Tối hôm qua, Diệp Huyền đặc biệt dặn dò không thể nói cho người khác biết về việc hắn cứu người!
Nhìn bóng lưng xa dần của Diệp Huyền, vẻ mặt bốn người bọn họ tràn đầy tiếc nuối. Bọn họ không thể hiểu được tại sao Diệp Huyền lại sẽ cố ý giấu chuyện này với Lâm Thanh Nham!
Nói sự thật ra, cua được Lâm tổng tới tay, đạt đến đỉnh cao nhân sinh chỉ trong vài phút, chẳng phải rất tuyệt sao? Anh Diệp Huyền, sao anh lại như vậy? Chúng tôi không hiểu!
“Tại sao vừa rồi các anh lại cung kính với Diệp Huyền như vậy?”
Lâm Thanh Nham xụ mặt hỏi.
“Không... Chúng tôi không...”
Bốn người mím môi, vẻ mặt lo lắng!
“Thật kỳ lạ...”
Lâm Thanh Nham nheo mắt nhìn bốn người bọn họ, không khỏi nghĩ đến Dương Duy cũng giống bọn họ, rất cung kính Diệp Huyền!
“Thành thật khai báo!” Lâm Thanh Nham lại hỏi bốn đội trưởng an ninh: “Tối hôm qua rốt cuộc còn xảy ra chuyện gì nữa?”