Đôi mắt của con nhện hơi sáng lên, hành động của Thiền nhi lúc đầu còn có chút cứng nhắc, sau đó ngày càng trôi chảy, nếu không nhìn vào mắt nàng ta thì không khác gì bình thường.
Nàng ta ngoan ngoãn đứng bên cạnh Hứa Tinh Dạ.
Hứa Tinh Dạ hài lòng vuốt ve linh khí hình con nhện trên đỉnh đầu nàng ta: "Ngoan lắm, đi thôi, đi đón Thẩm y tu của chúng ta."
Sau khi giao Thiền nhi cho đại trưởng lão, Thẩm Dao Chu liền trở về phòng.
Nguy cơ đã được loại trừ, lẽ ra nàng nên yên tâm, nhưng không hiểu sao, ngược lại lại có một cảm giác bất an hơn, vốn định nghiên cứu một chút về kỹ năng vừa có được nhưng căn bản không thể tập trung suy nghĩ.
Dù sao cũng không có tâm trạng làm việc khác, nàng liền dứt khoát sắp xếp lại mọi chuyện đã xảy ra.
Hiện tại xem ra, hẳn là Thiền nhi khống chế Hứa Tinh Dạ, nhân cơ hội trà trộn vào Thẩm gia, có lẽ lúc đầu nàng ta còn có mục đích khác, sau đó mới quyết định bắt cóc mình đến Trường Yển Châu.
Còn Hứa Tinh Dạ, hắn bị tu sĩ Nguyên Anh kỳ khống chế, sợ chết, cho nên không ngừng nhượng bộ nàng ta, thậm chí không dám nói ra sự thật cũng là hợp tình hợp lý.
Vậy thì rốt cuộc là chỗ nào không ổn đây!
Thẩm Dao Chu cau mày, nghĩ đi nghĩ lại những chuyện xảy ra mấy ngày nay, sau đó biểu cảm khựng lại.
Nàng đột nhiên nhớ ra, có một lần trò chuyện phiếm, Hứa Tinh Dạ đã thuận miệng nhắc đến việc Thẩm gia chưa từng xuất hiện y tu, bởi vì sự thật là như vậy, cộng thêm sau đó Thiền nhi chen vào, hấp dẫn hết sự chú ý, cho nên lúc đó Thẩm Dao Chu không để tâm.
Nhưng giờ nghĩ lại, lại thấy không ổn.
Giọng điệu của Hứa Tinh Dạ quá chắc chắn, nhưng chuyện này một người ngoài như hắn sao có thể chắc chắn như vậy?
Với sự hiểu biết của Thẩm Dao Chu về lục thúc, cho dù hắn và Hứa Tinh Dạ có quan hệ tốt, cũng sẽ không đem chuyện của gia tộc ra nói.
Vậy thì chỉ có thể là Hứa Tinh Dạ tự mình điều tra, tại sao hắn lại điều tra chuyện này?
Những chuyện như vậy nếu tách riêng ra thì không có gì, nhưng liên hệ đến việc Hứa Tinh Dạ xuất hiện ở Thẩm gia vào thời điểm này thì lập tức trở nên phức tạp.
Hơn nữa, Thẩm Dao Chu lại nhớ ra, nàng đã từng nhiều lần thăm dò cơ thể Hứa Tinh Dạ, tuy nhiên không thấy bất kỳ dấu hiệu bị khống chế nào.
Lúc đầu nàng cho rằng là do Thiền nhi thủ đoạn cao minh, nhưng nghĩ kỹ lại, cho dù Thiên nhi có cao minh đến đâu thì cũng không thể không có sơ hở, sau đó nàng xem xét kỹ lưỡng, quả nhiên đã nhìn ra manh mối.
Nhưng Hứa Tinh Dạ thì sao?
Nàng trước sau xem xét kỹ càng không biết bao nhiêu lân nhưng chưa từng phát hiện ra vấn đề. Nếu X quang không hỏng, vậy thì lời giải thích duy nhất có thể là, hắn chưa từng bị khống chế.
Nếu, Thiền nhi chỉ là một cái cớ thì sao...
Nghĩ kỹ lại thấy sợ.
Thẩm Dao Chu dựng đứng cả tóc gáy.
Nàng không nghĩ ngợi gì nữa, lập tức kéo cửa ra muốn đi tìm đại trưởng lão, nào ngờ vừa kéo cửa ra đã thấy những hộ vệ bên ngoài đều ngã gục trên mặt đất, trong sân đứng Hứa Tinh Dạ, còn có Thiền nhi sau lưng hắn.
Thì ra Hứa Tinh Dạ mới là kẻ chủ mưu.
Thẩm Dao Chu dừng bước, cảnh giác nhìn Hứa Tinh Dạ: "Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"
Hứa Tinh Dạ nở nụ cười ôn hòa: "Thẩm y tu đừng lo lắng, ta không có ác ý gì với ngươi."