Cận Ngạn nhíu mày: “Đừng đùa nữa!"
"Kẻ địch ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, lúc này tranh cãi cái gì, muốn bắt được hắn, bốn chúng ta phải bỏ qua hiêềm khích trước đây, hợp tác chặt chẽ."
"Đúng vậy." Tư Y cũng đồng tình: "Gần đây tăng cường thêm người canh gác vườn ươm, tạm thời không xuất hàng, trước tiên bắt được người rồi hãy nói."
Mộ Thiên Hồ cười cười, không nói gì.
Nhưng Hà Hầu Sinh lại có chút không hài lòng.
Đến lúc rời đi, Hà Hầu Sinh cố ý đi chậm lại, nói với Mộ Thiên Hồ: "Lời ngươi nói có tính không?”
Mộ Thiên Hồ ung dung trả lời: "Tất nhiên, nếu ngươi thật sự có thể g.i.ế.c hắn, ta sẽ đưa một vườn ươm cho ngươi."
"Một lời đã định!"
Hà Hầu Sinh đắc ý rời đi.
Hắn vừa đi, nụ cười trên mặt Mộ Thiên Hồ liền biến mất, hắn ấn vào bụng đang đau nhói, lộ ra vẻ mặt âm u.
Thực ra vừa rồi hắn còn một câu chưa nói.
Hắn từ trên người kiếm tu kia cảm nhận được một loại cảm giác quen thuộc, chỉ là cảm giác này thoáng qua, khi muốn nghĩ lại thì đã không tìm thấy nữa.
Nhưng không sao, đã có tên ngốc Hà Hầu Sinh đi thử.
Hắn nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t kiếm tu kial
Ca phẫu thuật của Hạng Diễm cuối cùng cũng kết thúc.
Hắn mơ màng mở mắt trên giường bệnh, đập vào mắt là vẻ mặt quan tâm của Hạng chưởng môn: "Con trai, con cảm thấy thế nào?”
Hạng Diễm thử vận chuyển linh lực liền cảm thấy đan điền đau nhói, lập tức hoảng hốt: "Đây là chuyện gì vậy! Linh căn của con có phải phế rồi không!"
Thẩm Dao Chu ở bên cạnh thản nhiên nói: "Trong những lưu ý sau phẫu thuật không phải đã nói rồi sao, trong vòng ba ngày sau phẫu thuật không được sử dụng linh lực, ngươi đều coi như gió thoảng bên tai rồi à?"
Hạng Diễm lúc này mới nhớ ra, hình như trước khi phẫu thuật Thẩm Dao Chu đã dặn dò hắn một số điều, nhưng lúc đó hắn rất sợ hãi, hoàn toàn không để tâm.
Thẩm Dao Chu thở dài, đành phải nói lại những lưu ý một lần nữa.
Lần này Hạng Diễm nghe rất nghiêm túc, còn đảm bảo tuyệt đối nhớ rõ.
Hạng chưởng môn cười nói: "Thẩm y tu đã chữa khỏi cho con trai của ta, chính là đại ân nhân của Thiên Hải Phái chúng ta, không biết chúng ta có thể làm gì để báo đáp ngài?"
Thẩm Dao Chu vốn định nói không cần, nhưng nghĩ lại rồi lại nói: "Ta muốn biết về Thiên Vấn Các."
Khuôn mặt của Hạng chưởng môn và Hạng Diễm đều cứng đờ.
Nhưng lời đã nói ra, Hạng chưởng môn cũng chỉ có thể cắn răng đáp ứng: "Thẩm y tu muốn hỏi gì, ta nhất định sẽ nói hết."
Thẩm Dao Chu: "Các ngươi tìm được Thiên Vấn Các như thế nào?"
Đây là tin tức mà rất nhiều môn phái đều biết, Hạng chưởng môn thở phào nhẹ nhõm, đáp: "Thiên Vấn Các vô cùng thần bí, chúng ta không thể tự mình tìm được, mà phải đến hội đấu giá mua lệnh bài của Thiên Vấn Các trước, sau đó người của Thiên Vấn Các sẽ tự tìm đến."
"Hội đấu giá?"
Hạng chưởng môn vội vàng giải thích: "Hội đấu giá này chỉ có ở thành Hạc Kiến, đến đó là biết ngay."
Thẩm Dao Chu lại hỏi thêm một số tin tức khác liên quan đến Thiên Vấn Các, Hạng chưởng môn đều thành thật trả lời.
"Câu hỏi cuối cùng." Thẩm Dao Chu nói,"Thiên Vấn Các muốn những tu sĩ Kim Đan kỳ đó để làm gì?"
Hạng chưởng môn không ngờ Thẩm Dao Chu lại hỏi điều này, lắc đầu đáp: "Ta cũng không biết, trước đây Thiên Vấn Các chỉ cần linh thạch và pháp bảo, yêu cầu như vậy cũng là mới xuất hiện gân đây, đây cũng là lần đầu tiên chúng ta làm chuyện này..."