Lục Hoa Quân: "Vâng. Đệ tử dự định gần đây sẽ đến Sùng Văn Châu một chuyến, nhất định sẽ không phụ lòng sư phụ."
Giang Phỉ Tĩnh lười biếng phất tay: "Tùy ngươi."
Quá trình điều trị của Thịnh Hoài Khanh đã bước vào giai đoạn sau, cũng là giai đoạn quan trọng nhất.
Bởi vì ở giai đoạn này, tình trạng bệnh của hắn sẽ liên tục tái phát, từng thời khắc đều có thể xảy ra biến đổi, cho nên cần phải hết sức cẩn thận, Thẩm Dao Chu và Từ Chỉ Âm liền xếp ca, không ngừng trông chừng hắn.
Thời điểm này vừa vặn là Từ Chỉ Âm phụ trách trông chừng, Thẩm Dao Chu thì về thu thập số liệu điều trị của Thịnh Hoài Khanh, ai ngờ chưa đến một canh giờ, nàng đã nhận được tin Thịnh Hoài Khanh bệnh nguy kịch.
Thẩm Dao Chu chạy đến thì tình hình của Thịnh Hoài Khanh đã rất tệ, Từ Chỉ Âm bất đắc dĩ phải cho hắn ăn trước hai viên đan dược để bảo toàn tính mạng.
Linh căn trong cơ thể hắn thảm không nỡ nhìn, giống như bị nổ tung, một chút linh lực tích tụ được trong đan điền cũng trở nên cuồng bạo, điên cuồng xung kích linh mạch của hắn.
Thẩm Dao Chu nghiêm giọng hỏi: "Vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao tình hình của hắn đột nhiên trở nên nghiêm trọng như vậy?"
"Ta cũng không biết!" Từ Chỉ Âm nói nhanh: "Ta còn chưa kịp chạm vào hắn, hắn đã đột nhiên biến thành như vậy rồi!"
Thẩm Dao Chu nhíu mày.
Rõ ràng đã có một chút dấu hiệu chuyển biến tốt, sao tình hình lại trở nên nghiêm trọng hơn chứ?
Nàng cũng hiểu Từ Chỉ Âm sẽ không làm chuyện gì trái quy định, nhưng ai có thể giải thích được tình hình hiện tại?
Từ Chỉ Âm vội vàng hỏi: "Dao Chu, bây giờ phải làm sao!"
Thẩm Dao Chu đưa ra quyết định, dứt khoát nói: "Đi vào bí cảnh, phẫu thuật!"
Nàng dứt lời liền mở lối vào bí cảnh Hạnh Lâm, hai người đẩy giường phẫu thuật, đặt Thịnh Hoài Khanh đã hôn mê lên trên, đi vào bên trong.
Phó Sinh Hàn nghe thấy động tĩnh, vốn tưởng rằng Thẩm Dao Chu đến tìm mình, ai ngờ lại thấy nàng và Từ Chỉ Âm đẩy giường chạy về phòng phẫu thuật, nhìn vẻ mặt của hai người, tình hình không mấy lạc quan.
Thẩm Dao Chu vội vàng lướt qua hắn, chỉ kịp trao cho hắn một ánh mắt.
Phó Sinh Hàn lo lắng đi theo nàng đến bên ngoài phòng phẫu thuật, sau đó cửa lớn đóng lại, hắn chỉ có thể ở bên ngoài lặng lẽ chờ đợi.
Trong phòng phẫu thuật, Thẩm Dao Chu và Từ Chỉ Âm đều đã thay trang phục phẫu thuật.
Thẩm Dao Chu vẻ mặt ngưng trọng, tia X không ngừng quét tình hình linh căn của Thịnh Hoài Khanh nhưng không có gì khác biệt so với những gì đã thấy trước đó, thậm chí theo thời gian trôi qua, tình hình còn trở nên tệ hơn.
Đây là tình huống tệ nhất, cũng là tình huống mà nàng không muốn xảy ra nhất. Đến lúc này, linh căn của Thịnh Hoài Khanh đã không thể đảo ngược, muốn bảo toàn tính mạng của hắn, chỉ có thể lập tức phẫu thuật, triệt để cắt bỏ linh căn của hắn.
Lúc đầu khi lập kế hoạch điều trị cho Thịnh Hoài Khanh, hệ thống đã nhắc nhở rằng có khả năng này, Thẩm Dao Chu để phòng ngừa vạn nhất cũng đã sớm học thuật này, chỉ là dạo trước tình hình có chuyển biến tốt, nàng vốn tưởng rằng sẽ không cần dùng đến.
Nhưng lúc này đối mặt với Thịnh Hoài Khanh đang nằm trên bàn phẫu thuật, nàng lại chậm chạp không thể ra tay.