Editor: MayCô ở trong đáy lòng của anh, xoay quanh giống như phát điên, khiến cho anh ngày ngày đêm đêm khó đi vào giấc ngủ.
Anh dùng rất nhiều phương thức, để cho chính mình không phải nghĩ đến cô, không muốn đi để ý cô, cũng không muốn đi yêu cô.
Nhưng mà... Anh trở nên thống khổ hơn, cho đến cuối cùng, anh vứt bỏ những kiên trì kia, lặng lẽ trốn tránh ở chỗ tối cô không biết bảo vệ cô, anh mới sống lại một lần nữa.
Tống Thanh Xuân thấy Tô Chi Niệm qua một lúc lâu cũng không nói lời nào, nhịn không được lại lên tiếng thúc giục hỏi: "Rốt cuộc anh không học được cái gì?"
Ánh mắt Tô Chi Niệm hơi động một chút, ngưng nhìn đôi mắt Tống Thanh Xuân, nhìn rất lâu, mới không nóng không lạnh mở miệng trả lời vấn đề của cô: "Học không được sinh đứa bé."
Tống Thanh Xuân sững sờ nhìn Tô Chi Niệm chằm chằm, chớp mắt mấy cái, mới tức giận xoay đầu!
Anh đây là đang trêu chọc cô ư? Cô đương nhiên biết anh học không được sinh đứa bé!
Sau đó Tống Thanh Xuân lại hơi kinh ngạc, Tô Chi Niệm là một người lạnh nhạt vô tình như vậy, thế nhưng lại sẽ nói truyện cười ư?
Tô Chi Niệm nhìn phản ứng đáng yêu của Tống Thanh Xuân, khẽ cười một tiếng, cúi đầu, một ngụm uống xong đồ ngọt còn thừa, đưa bát sứ cho Tống Thanh Xuân.
Tống Thanh Xuân nhìn thoáng qua thời gian, bất tri bất giác đã bảy giờ, nên chuẩn bị cơm chiều .
Tống Thanh Xuân nhận chén qua: "Vậy tôi xuống lầu nấu cơm trước đây."
Tô Chi Niệm khẽ lên tiếng, không nói thêm gì nữa.
Anh vẫn chờ đến khi Tống Thanh Xuân đi ra khỏi phòng ngủ, trong phòng bếp dưới lầu truyền tới tiếng vang của máy hút khói, mới cầm laptop của mình lên, nhập mật mã vào, mở ra.
Anh nhấn mở trình duyệt, hòm thư QQ baidu, sau đó nhập vào tài khoản và mật mã, sau khi tiến vào, nhấn mở hộp thư, bên trong cũng đặt lẳng lặng 99 bức mail, là Tống Thanh Xuân gửi tới.
Anh nhìn chằm chằm những bức mail kia trong chốc lát, lại mở hộp thư gửi ra, bên trong cũng có 99 bức mail, là anh gửi cho Tống Thanh Xuân.
Không sai, trong một năm Tần Dĩ Nam đi bộ đội kia, gửi những bức mail kia với Tống Thanh Xuân, không phải là Tần Dĩ Nam gửi, mà là Tô Chi Niệm giả "Tần Dĩ Nam" gửi.
Cũng không phải anh có ý muốn mạo danh Tần Dĩ Nam, là bởi vì Tống Thanh Xuân gửi cho anh ta mấy bức mail trước, ngây ngốc chờ hơn một tháng, cũng không đợi được mail hồi âm của Tần Dĩ Nam.
Đoạn thời gian đó cô rất rầu rĩ không vui, anh nhìn không được, mới trộm hộp thư của Tần Dĩ Nam, dùng danh nghĩa Tần Dĩ Nam gửi mail trả lời cho cô.
Cô nhận được mail liền cao hứng đến hỏng, tối đó liền gửi mail lại cho anh, giữa những hàng chữ, anh đều có thể nhìn ra cô tràn đầy nhớ thương, quan tâm và yêu mến Tần Dĩ Nam.
Mỗi lần anh nhận được mail của cô, đều là một loại hành hạ.
Vừa vui mừng rồi lại khổ sở.
Vui mừng có thể biết một ít tình hình gần đây của cô, biết cô trôi qua có tốt hay không, có náo mâu thuẫn với ai hay không, mất bao nhiêu tiền, mua túi xách và quần áo mới nào.
Khổ sở đọc những vụn vặt của cô, đều là cô nói cho Tần Dĩ Nam .
99 bức mail, là anh trốn tránh ở phía sau cô, làm bạn chứng kiến suốt một năm cùng cô.
99 bức mail kia, còn giấu một bí mật không muốn người biết, đó chính là... đó chính là, anh lấy danh nghĩa Tần Dĩ Nam, trả lời cô 99 bức mail, số lượng chữ mỗi một bức đều nhiều giống nhau.
Ngoại trừ dấu chấm câu, năm trăm hai mươi cái chữ Hán.
Không nhiều thêm một chữ, không ít đi một chữ.
Năm trăm hai mươi.
520.
Anh yêu em.
99 bức mail, 99 lần nói yêu em.
Đó là, anh dùng phương thức của mình, mượn hòm thư của Tần Dĩ Nam, để nói với cô: "anh yêu em" một lần rồi một lần.