Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, Tô Chi Niệm danh chính ngôn thuận bắt đầu cuộc sống mỗi ngày đón đưa Tống Thanh Xuân tan việc của anh.
Tô Chi Niệm giữ Tống Thanh Xuân ở bên người một trăm ngày, chỉ là muốn cho mình nhiều hồi ức về cô một chút, sau đó, cũng không có quá nhiều tham vọng quá đáng.
Quan hệ của anh và Tống Thanh Xuân đi đến một bước đón đưa côn việc nàyđã là hết sức ngoài dự liệu của anh.
Anh luôn luôn cho rằng, đây chính là đến gần cực hạn quan hệ giữa anh và cô.
Nhưng anh không nghĩ tới, còn chưa đầy một tuần lễ, cái anh cho là cực hạn này liền bị đột phá .
...
Đó là ngày 13 tháng 2, thời gian cách kỳ hạn ký hợp đồng giữa anh và cô còn sót lại mười sáu ngày.
Lúc này mỗi lúc trời tối, Tống Thanh Xuân đã không còn lấy điện thoại di động ra lẩm bẩm cô còn có bao nhiêu ngày liền có thể hoàn toàn thoát khỏi anh.
Nhưng lúc này mỗi khi trời tối, khi Tô Chi Niệm viết nhật ký, đều sẽ có một câu, còn bao nhiêu ngày nữa là anh và cô phải tách ra.
Buổi sáng ngày đó, Tô Chi Niệm vẫn đưa Tống Thanh Xuân đi công ty như cũ, sau khi nhìn thấy cô vào tòa nhà làm việc, liền đi xe đến hội sở gần đó, mấy tháng gần đây thư ký Trình Thanh Thông của anh luôn ôm văn kiện, chờ ở trong phòng bao anh thường dùng.
Tống Thanh Xuân vừa đến công ty, liền bị gọi lên phòng làm việc của đài trường, đi ra lần nữa, đã là mười một giờ, trợ lý tiến đến trước mặt cô, rất kích động nói một tin tức cô theo dõi gần đây đã có manh mối, thời điểm đi qua phòng trà nước, Tống Thanh Xuân nhìn thấy bên trong ngồi Đường Noãn và Tần Dĩ Nam.
Cô vừa nghe trợ lý báo cáo, vừa mỉm cười gật đầu với Tần Dĩ Nam, sau đó thừa dịp khe hở nói chuyện của trợ lý, hô một tiếng "anh Dĩ Nam", liền đi qua phòng làm việc của mình.
Lúc sắp đến cửa phòng làm việc, có đồng nghiệp gọi cô: "Tống Thanh Xuân, cô có chuyển phát nhanh, tới ký nhận một chút."
Tống Thanh Xuân ra hiệu trợ lý chờ một chút, sau đó quay đầu, thấy cửa thang máy đứng một anh chàng mặc áo gió chuyển phát nhanh.
Tống Thanh Xuân ra hiệu trợ lý chờ một chút, sau đó quay đầu, thấy cửa thang máy đứng một anh chàng mặc áo gió chuyển phát nhanh.
Gần đây cô không có mua đồ trên mạng, sẽ không có cái gì gửi chuyển phát nhanh tới đây, chẳng lẽ năm trước cô mua thứ gì mà chưa gửi tới?
Đáy lòng Tống Thanh Xuân vừa nghi ngờ, vừa giẫm giày cao gót, hấp tấp đi về phía anh chàng chuyển phát nhanh.
Anh chàng chuyển phát nhanh chờ Tống Thanh Xuân đến gần, khom người lấy một cái hộp nhỏ gói giấy màu xám tro từ trong một cái túi ra, nhìn tờ hóa đơn dán trên chuyển phát nhanh, hỏi: "Tống Thanh Xuân, đúng không?"
"Vâng." Tống Thanh Xuân đi đến chỗ khoảng nửa mét trước người anh chàng chuyển phát nhanh liền ngừng lại.
"Tống tiểu thư, làm phiền cô ký nhận một chút." Anh chàng chuyển phát nhanh cùng đưa đồ chuyển phát nhanh và bút tới cho Tống Thanh Xuân.
Tống Thanh Xuân không lên tiếng, đưa hai tay ra nhận lấy đồ chuyển phát nhanh, nhìn thoáng qua hóa đơn phía trên chuyển phát nhanh, viết là video, cho rằng là mình mua món đồ nhỏ, không nghĩ nhiều liền lấy bút viết lên cột ký tên trên hóa đơn chuyển phát nhanh.
Người trong phòng làm việc đều đang bận rộn, hoàn toàn không có thời gian đi bận tâm chuyện khác.