Trong hiệp ước Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm ký không có kỳ nghỉ, nhưng lúc ăn bữa sáng vào ngày giao thừa kia, Tô Chi Niệm vẫn cho Tống Thanh Xuân ba ngày nghỉ phép.
Ăn bữa sáng xong, Tô Chi Niệm bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi biệt thự vùng ngoại thành trải qua tết âm lịch với mẹ, trước khi lên đường, anh còn cố ý đưa Tống Thanh Xuân trở về trước nhà họ Tống, vẫn luôn nhìn cô hoàn hảo không chút tổn hại vào cửa nhà, nghe được đối thoại của cô và Tống Mạnh Hoa mới lần nữa khởi động xe rời đi.
Tất cả người hầu đều trở về nhà ăn tết, trong nhà chỉ còn lại ba người Tống Mạnh Hoa, Tống Thanh Xuân và Phương Nhu.
Cả buổi chiều Tống Thanh Xuân đều không đi đâu, ngốc ở trong nhà giúp Phương Nhu dán câu đối xuân, làm sủi cảo, chuẩn bị cơm tất niên.
Ăn xong cơm tất niên, tiết mục cuối căm vừa lúc bắt đầu, Phương Nhu ở trong phòng bếp thu dọn tàn cục, Tống Thanh Xuân ngồi ở trong phòng khách, vừa lột quả quýt, vừa xem truyền hình với Tống Mạnh Hoa.
Không khí thoạt nhìn rất ấm áp, nhưng bởi vì thiếu Tống Thừa, lại luôn có vẻ hơi thanh lãnh, cộng thêm tiết mục cuối năm cũng không đủ hài hước, có lẽ là Tống Mạnh Hoa nghĩ đến con trai, tâm tình mất mác, cộng thêm thân thể không tốt, chỉ ngốc ở trong phòng khách nửa tiếng, liền uống thuốc rất sớm, trở về phòng nghỉ ngơi .
Tống Thanh Xuân vốn không cảm thấy hứng thú với tiết mục cuối năm, Tống Mạnh Hoa đã đi nghỉ ngơi, Tống Thanh Xuân dứt khoát trực tiếp lên lầu trở về phòng ngủ.
Trước khi ăn cơm tất niên, Tống Thanh Xuân đặt điện thoại di động ở trong phòng ngủ sạc điện, trở lại gian phòng, chuyện thứ nhất của cô chính là lấy điện thoại di động, thấy năm cuộc gọi điện thoại đều là rất nhiều tin của WeChat.
Trong đại đa số WeChat đều là tin tức chúc tết, Tống Thanh Xuân không sốt ruột đáp lại, thuận tay nhấn một tin tức vừa mới tiến vào WeChat, nhấn mở, mới biết là Tần Dĩ Nam gửi tới, hỏi cô có muốn tới công viên Bắc Hải để đón năm mới không.
Tống Thanh Xuân nghĩ đến đón năm mới, Tần Dĩ Nam khẳng định sẽ gọi Đường Noãn theo, cô vừa muốn cự tuyệt, điện thoại di động liền có cuộc gọi, là trưởng đài TW gọi tới, nhận máy, nói tin tức giống y như của Tần Dĩ Nam, nói là lão tổng Hoa Nặc làm một chiếc thuyền xanh vàng rực rỡ ở sau công viên Bắc Hải, đêm nay tổ chức một party cỡ lớn, đều gửi thư mời cho rất nhiều công ty hợp tác, trưởng đài cố ý gọi điện thoại tới đây, hỏi cô đang ở Bắc Kinh, có muốn tới náo nhiệt một chút hay không.
Tống Thanh Xuân còn chưa kịp ra quyết định, cửa phòng ngủ liền bị Phương Nhu đẩy ra, chị ấy bưng một dĩa trái cây vừa cắt xong đi vào, để ở trên tủ đầu giường.
Tống Thanh Xuân nghĩ đến Tống Mạnh Hoa đã ngủ, sau khi Tống Thừa chết, phần lớn thời gian Phương Nhu đều ngốc ở trong nhà chăm sóc Tống Mạnh Hoa, rất ít khi đi ra ngoài chơi, lại cộng thêm là đang làm party lớn ở Bắc Hải, không phải loại tụ họp nhỏ của Tần Dĩ Nam và Đường Noãn, do đó liền nghĩ một chút, mở miệng nói: "Trưởng đài, ngài có thể cho tôi hai tờ thư mời không?"
"Có thể, không vấn đề, đợi lát nữa tôi chia cho cô hai mã số, đến lúc đó cô trực tiếp quét mã vào là được." Có lẽ trưởng đài còn muốn thông báo với những người khác, nhanh chóng nói xong, liền cúp điện thoại.
Tống Thanh Xuân để điện thoại di động xuống, gọi Phương Nhu sắp rời khỏi cửa: "Chị dâu."
Phương Nhu quay đầu, ôn nhu "hở?" một tiếng.
"Đêm này công viên Bắc Hải có party mừng năm mới, ba đã ngủ, hiện tại thời gian còn sớm, chị đi chuẩn bị một chút, cùng em đi qua giúp vui đi?"
Phương Nhu chậm rãi từ từ lắc đầu, tốc độ nói chuyện không nhanh không chậm nói: "Thôi, chị vẫn là nên không đi, cũng không có chuẩn bị quần áo..."
Phương Nhu giống như là sợ Tống Thanh Xuân tiếp tục khuyên mình, dừng một chút, liền nói: "Lại nói, nếu như ba tỉnh lại, còn có một người có thể sai bảo."